TIẾNG NHẠC QUÊ HƯƠNG

VIẾT...VIẾT...VIẾT....

Tôi viết vần thơ duyên
Ngỡ đượm mùi tình ái
Đọc đi rồi đọc lại
Không phải một chút nào
Bởi nó chẳng xuyến xao
Chỉ lệ trào khóe mắt
Giữa gió lùa hiu hắt
Cúi nhặt một đôi từ
Dấu vào phút tương tư
Hương từ từ lan tỏa
Viết cho ta khuây khỏa
Viết cho thỏa cái lòng
Cho đêm nhớ ngày mong
Đẩy lùi trong ký ức
Viết cả khi đang tức
Viết cả lúc đang điên
Cả những lúc dịu hiền
Chẳng cần tiền vẫn viết
Nhiều khi thì tha thiết
Có lúc lại dửng dưng
Như chân bước ngập ngừng
Lạc giữa rừng hoa trái
Có đôi khi uể oải
Thơ chẳng có hồn đâu
Có những lúc đêm thâu
Cả khi sầu vẫn viết
Tâm hồn sao mải miết
Viết viết chẳng cho ai
Viết viết mãi thành dài
Xây tượng đài ký ức...

14 nhận xét:

  1. Biết rằng chị cũng muốn vui
    On lai để thấy cái mùi thương yêu
    Cớ sao chị dám đoán liều
    Không biết đùa đã bao nhiều lần rồi?
    Lời khi phát khỏi môi
    Đâu dễ thu lại để rồi sửa sai
    Biết chị dạy toán miệt mài
    Con số phải chuẩn tính sai là buồn
    Ước lượng chỉ có đúng luôn
    Làm sao dám đợi gió luồn nhẹ cân

    Trả lờiXóa
  2. Vui thì ai cũng muốn vui
    Hoa quả thơm mùi như trái chín cây
    Chủ đề bám sát giải khuây
    Như đời tháo gỡ vòng vây đường trần
    Đâu như con tính mà cân
    Muốn đo đại lượng sợ xuân chẳng còn

    Trả lờiXóa
  3. Câu thơ viết hôm nay
    Như đường cày trang giấy
    Đôi ba đường bóng bẩy
    Đọc mới thấy vấn vương

    Trả lờiXóa
  4. Hoàng hôn lửa cháy đỏ màu
    Tay trong tay bước bên nhau nhịp nhàng
    Muốn đan hai trái tim vàng
    Mà sao lại thấy hai hàng lệ rơi
    Phải chăng một kiếp tình đời
    Chưa vui đã thấy một lời gió bay

    Trả lờiXóa
  5. Thơ anh viết vần thơ tha thiết
    Em quen rồi em biết đó thôi
    Vẫn muốn viết ra từng nhịp từng hồi
    Khi đọc lại thấy bồi hổi xao xuyến
    Câu thơ họa như con đò sang bến
    Gió đung đưa ai đến bến bờ xa
    Cho tâm hồn lồng lộng với muôn hoa
    Cho bè bạn mãi bên ta vui mãi
    Thơ với người như cuộc đời từng trải
    Kiếp trầm luân oan trái cũng có đầy
    Một niềm vui muốn gói gọn vào Phây(face)
    Khi thức dậy lòng vương đầy nỗi nhớ
    Như nắng bùng lên mang theo ngọn lửa
    Như mây vờn vùng đất hứa bông lung
    Khi nỗi nhịp thơ cũng chẳng lạnh lùng
    Ta ghép chữ câu tương phùng tương ngộ
    Nhiều khi thơ như một lời nói hộ
    Chẳng bao giờ chứ tộ đánh chứ tô
    Câu thơ buồn giống như kiếp sóng xô
    Câu thơ vui lòng trầm trồ khó tả
    Ta vẫn vui trên dòng đời hối hả
    Dang tay cười đời rộn rã vào xuân
    há há chắc đây là cảm xúc đầu tiên cùa CĐKB đón mừng " Người con gái phương nam" về với đất Hà Thành ngàn năm yêu dấu

    Trả lờiXóa
  6. Nói làm chi lời gió đưa
    Nói nhiều nói mãi thành thừa đó thôi
    Ô kìa má đỏ hồng môi
    Yêu là hành động đi thôi cấm dừng
    Yêu là cấm được dửng dưng
    Cứ phải tưng bừng xuân héo lại tươi
    Yêu là phải nở nụ cười
    Là trao giây phút rạng ngời từ tâm
    Khi yêu thường thấy nói thầm
    Yêu nhiều dệt khúc nhạc trầm nhớ thương

    Trả lờiXóa
  7. Nơi em chờ ở chỗ nào
    Mà anh tìm đến hết vào lại ra
    Nát nhừ tay nắm bó hoa
    Mà sao chẳng thấy em qua nơi này
    Hay là đụng phải trầu cay
    Mà em buồn thảm những ngày sầu không?
    Để anh ôm bó hoa hồng
    Khác nào một kẻ chờ chồng đứng chơ

    Trả lờiXóa
  8. Vết thương chữa mãi cũng lành
    Câu thơ họa mãi cũng thành lời ca
    Thôi thì gạt lệ chảy ra
    Vững tâm dệt nét kiêu sa hỡi người
    Đem tâm dệt thỏi vàng mười
    Đem lời vẽ một nụ cười có duyên

    Trả lờiXóa
  9. Anh ôm đất chẳng có cây
    Đất ngừng hơi thở sao đây hả người
    Anh ôm cây vẫn còn tươi
    Mà sao đất chẳng thể cười hỡi em

    Trả lờiXóa
  10. Em thèm em cứ uống đi
    Cà phê ngon đấy còn gì mà chê
    Uống đi rồi nó sẽ phê
    Đêm hè mới mát mà mê mẩn hồn

    Trả lờiXóa
  11. MÃI còn đây thuyền tính sang bến
    TRONG tim mình bảo đến nơi đâu
    TIM yêu chớ nhuộm cho sầu
    ANH dành nơi ấy một mầu hương quê

    Trả lờiXóa
  12. Câu thơ anh họa nửa vời
    Cũng như giống với mảnh đời anh thôi
    Lục bình sông nước vẫn trôi
    Đò ngang bao chuyến rảnh ngồi đăm chiêu
    Người ta mệt mỏi vì yêu
    Còn mình mệt mỏi trời chiều gió lay
    Bờ đê có đám cỏ may
    Tự dưng lại nhớ nơi này năm nao
    Mùi hương cỏ mật thủa nào
    Gió lay vạt áo ùa vào trong ta
    Giật mình giẫm bụi cỏ gà
    Dát chân mới thấy xót xa đượm buồn
    Lẽ nào lại để lệ tuôn
    Bến sông quê một nỗi buồn tháng năm

    Trả lờiXóa
  13. Hoàng hôn mải miết đi tìm
    Bầu trời lồng lộng cánh chim bay về
    Sao diều tung cánh thôn quê
    Hoàng hôn buông xuống não nề sao em
    Đèn lồng thắp sáng mà xem
    Trăng soi khe cửa vén rèm ngắm ai
    Giật mình hai chữ thiện tai
    Ngắm trăng mà thẹn hoa mai ven đường
    Kiếm tìm hai chữ yêu thương
    Mà sao toàn thấy con đường quanh co
    Phải đâu đời mãi thân cò
    Cứ bay cứ liệng biết dò nơi nao
    Giá như son phấn lụa đào
    Lạc hồn viễn khách đón chào bên sông
    Thì ta mang chiếc thuyền rồng
    Rước chàng hoàng tử làm chồng từ đây...

    Trả lờiXóa
  14. Anh dắt tay em dệt trời chiều
    Quyết tìm cho được chữ thương yêu
    Có khó không em mà hư ảo
    Hay rủ nhau về bến cô liêu

    Trả lờiXóa

Bình luận tại đây nhé người ơi???