TIẾNG NHẠC QUÊ HƯƠNG

LIÊN KHÚC " PHONG CHÂU ĐẤT TỔ"



vnlang_500
100trung13

-1- ĐƯỜNG VỀ PHÚ THỌ QUÊ EM
Đường về Phú Thọ quê em
Men theo quốc lộ nắng đem thiệp hồng
Tiết trời nay đã vào đông
Ta về nguồn cội Tiên Rồng của ta
Núi rừng rộn tiếng chim ca
Bóng cô thiếu nữ đi qua đoạn đường
Ngỡ mình chợt thấy người thương
Niềm vui như thấy quê hương của mình
Sương rơi ngọn cỏ lung linh
Nghe câu xoan ghẹo nặng tình lắm cơ
Núi cao sương trắng phủ mờ
Dòng sông nước chảy lững lờ thuyền trôi
Bóng ai thấp thoáng bên đồi?
Vẳng nghe tiếng sáo liên hồi âm vang
Liếc nhìn ngắm chuyến đò ngang
Sông Thao con nước mênh mang đợi chờ
Tay em dệt những đường tơ
Còn tôi vội vẽ câu thơ trao tình
Nâng niu một miếng trầu xinh
Thắm duyên  tươi đỏ “môimình môi ta”
Nghe câu quan họ giao hòa
Chìm trong tiếng nhạc bài ca yêu đời
Dập dìu người ở người ơi
Niềm vui gửi trọn đất trời Phong Châu

-2-GẶP NHAU TRÊN ĐẤT PHONG CHÂU
Ta trở vể mảnh đất Phong Châu
Núi rừng xanh thắm một màu ký ức
Mùi hoa tươi tỏa mùi hương sực nức
Đất Tổ Vua Hùng rạo rực lòng ta
Trời cuối thu se se lạnh làn da
Gió chớm đông chan hòa mong nhớ
Gặp nhau đây ôi nụ cười niềm nở
Ta bên người như hơi thở trong tim
Như ký ức xưa ta quyết đi tìm
Miền trung du mãi đắm chìm nỗi nhớ
Tay nắm chặt tay niềm vui rạng rỡ
Gặp lại người ôi cứ ngỡ trong mơ
Phải chăng đây? Câu đợi câu chờ
Tiếng chim rừng ngẩn ngơ ngừng hót
Trời cuối thu lá vàng rơi còn sót
Ngọn gió lùa đu quả ngọt rung rinh
Ta bên nhau ôi biết mấy nhiêu tình?
Mà lòng dạ chợt giật mình thổn thức
Trời chớm đông mùi hương hoa thơm phức
Bến sông xa vang vọng tiếng chèo khua
Tiếng hát xoan như gọi mùa lễ hộiTiếng đàn bầu nghe thấy lòng bối rốiĐiệu cung trầm tiếp nối cung thanhTa đắm chìm trong núi thẳm rừng xanhĐất Phong Châu, trái ngọt dành ta đóLòng xuyến xao như nợ người lời ngỏCon Lạc cháu Hồng gửi cánh gió muôn phươngTa về đây đúng nghĩa một quê hươngCó mẹ có cha đêm trường ngóng đợiCánh diều bay đám mây xa vời vợiĐất Vua Hùng ta sẽ tới đây thăm.


-3- VỀ MIỀN ĐẤTTỔ CHỚM ĐÔNG
Trở về đấtTổ chớm đông
Miền trung du ánh nắng hồng dõi theo
Núi Nghĩa Lĩnh bóng thông reo
Bến sông nghe tiếng giọng chèo ai khua
Nén hương cung kính lên chùa
Hương thơm thoang thoảng gió lùa mái hiên
Chắp tay cung kính tiên hiền
Cầu mong dân Việt mọi miền bình an
Đợi ngày lòng dạ hân hoan
Dang tay nắm chặt kết đoàn lời ca
Cọ xòe che nắng cho ta
Nắng thu tháng tám rám da má hồng
Bên nhau cùng giống Tiên Rồng
Trở về nguồn cội lòng không muốn về
Hẹn ngày thăm lại miền quê
Trung du Phú Thọ ta về quê hương



















-4- VỀ MIỀN ĐẤT TỔ TRONG MƠ
Em sẽ về Đất Tổ trong mơ
Để hát lên khúc nhạc chờ anh nhé
Như đêm trăng bông quỳnh hương vừa hé
Hoa thơm nồng như sức trẻ đương căng
Em sẽ về đứng dưới ánh trăng
Miền trung du ngắm chị Hằng Phú Thọ
Cọ xòe ô đung đưa theo gió
Nước non ngàn một lời ngỏ em thương.
Em trở về đúng nghĩa một quê hương
Ơi Đất Tổ như thiên đường yêu dấu
Như quê hương ngày đêm hằng nung nấu
Trái tim hồng như bến đậu hằng mong.
Trong giấc mơ mà sao thật ấm lòng
Nguồn cội là đây như dòng sữa mẹ
Chớm đông về chân trời sáng lóe
Nỗi mong chờ hẹn gặp nhé -người ơi.


-5- TRỞ VỀ NGUỒN CỘI
Đẹp thay đất Việt Nam ta
Bốn mùa kết trái nở hoa thơm nồng
Vui thay con Lạc Cháu Hồng
Cũng nòi giống của Tiên Rồng sinh ra
Mừng vui đón bạn phương xa
Quê hương đất Tổ kết hoa đón chào
Thỏa lòng cho những ước ao
Xe bon bon chạy đường vào Phong Châu
Phải chăng tâm hợp ý đầu?
Ta về với đất Phong Châu cội nguồn
Rưng rưng giọt lệ trào tuôn
Bao nhiêu cảm xúc cội nguồn là đây
Chắt chiu,gom nhặt,đong đầy
Tình quê Phú Thọ nơi đây mang về
Bạn bè thành thị , thôn quê
Một lần đến,ngập ngừng về,xuyến xao
Tâm tình ai đã mang trao?
Quà quê thay gửi lời chào thân thương
Ta về từ khắp bốn phương
Trời Nam không ngại chặn đường dẫu xa
Gặp nhau như thể một nhà
Cọ xòe che nắng mình ta đây rồi
Đi bên có bạn có tôi
Người ta cứ ngỡ một đôi-tự tình
Gặp nhau xinh thật là xinh
Đẹp trong tâm khảm cả mình lẫn ta
Chớm đông thời tiết giao hòa
Gió lay ngọn cỏ vỡ òa hư không
Dang tay đón ánh nắng hồng
Nhớ về nguồn cội Tiên Rồng khó quên.
-6-ÂM VANG VÙNG ĐÂT TỔ

Hướng về mảnh đất Phong Châu 

Xe bon bon chạy" qua cầu gió bay"

Còn duyên em đến nơi này

Mang theo cả tráp trầu cay thơm nồng

Nghe câu xoan ghẹo chớm đông

Bến đò Xiêm một bóng hồng đi qua

"Gọi đò" văng vẳng miền xa

Đò ơi sang bến cho ta đi cùng

Ta về góp lửa vui chung

Quên đi cái rét lạnh lùng bấy nay

Bên nhau tay nắm chặt tay
Xuyến xao để lại tình này cuối đông
HE HE TẾU TÁO CÁI-CHÀO BÀ CON
E ĐI PHÚ THỌ OFFLINE ĐÂY




Đôi ta duyên thắm tình nồng
Xua đi cái lạnh chớm đông mới về
Anh cười tủm tỉm tươi ghê
E cười duyên để ta mê mẩn hồn
Đôi ta tưởng khóm mộc tồn
Đứng đây dưới nắng hoàng hôn đất trời
Việt Trì Phú Thọ ai ơi
Bên nhau nồng thắm cho đời đẹp vui...he he


Đêm về ra ngắm trăng thanh
Gió từ những bụi cọ xanh thổi về
Ngắm nhìn phong cảnh miền quê
Men say đã ngấm chắc phê dần rồi
Xa xa đò chạy thuyền trôi
Trăng nhìn sương phủ trên đồi trắng phau

Tóc ai loáng thoáng điểm màu
Về đây hội tụ bên nhau thẹn thùng
Dang tay chung sức ta chung
Câu xoan điệu ghẹo ta cùng sóng đôi



Về đây ảnh chụp vài bô

Bất ngờ chụp với một cô áo hồng
Rõ ràng trời mới chớm đông
Mà sao cứ ngỡ nắng dõi theo
He he NỤ CƯỜI TRÊN ĐẤT PHONG CHÂU


Chung vui dưới mái nhà sàn
Bao nhiêu cảm mến chứa chan ân tình
Thôi ta cứ gọi là mình
Cho đông thêm ấm cho tình đậm sâu...



Nhìn qua ngỡ tưởng Chí Phèo
Bởi tui vẫn thích giọng chèo ngân vang
Người ta nhảy điệu,tay đan
Còn mình ngồi tựa cột Sàn nghêu ngao

Leo bao nhiêu bậc chùng chân mỏi
Thở liên hồi chẳng nói thành câu
Núi Nghĩa Lĩnh mãi xanh màu
Như ô che nắng cho nhau theo cùng

Phương nam xa cách ngàn trùng
Chị về đây để vui chung mọi người
Bên nhau trao nụ cười tươi
Niềm vui còn mãi tình người bạn xa
Bên nhau như thể một nhà
Quê hương đất Tổ nở hoa đón mừng

BÊN NGƯỜI CHỊ: TRĂNG THU SÀI GÒN


Xuyến xao ai thấu cho lòng
Bao hôm nỗi nhớ chờ mong tìm về
Rạng ngời một nét chân quê
Niềm vui còn đó vội về sao anh?
Em gom mấy thứ để dành
Gom luôn cả một tình anh mang về-he he

Bóng ai thấp thoảng đợi chờ
Để anh một nỗi bất ngờ đáng yêu
Sương giăng ngọn cỏ trời chiều
Non phơi nắng mượn nàng Kiều tựa lưng
 Em đến nơi đây gặp lại thầy
Ngỡ ngàng nhìn thấy mái tóc mây
Niềm vui trọn vẹn trong ngày off
Tình tựa khúc sông nước tràn đầy




 Chớm đông Đất Tổ tìm về
Bên nhau vui cả miền quê thanh bình
Ta trao nhau những ân tình
Rời xa nhớ mãi bóng hình vui chung
Bâng khuâng Đất Tổ Vua Hùng
Chớm đông chẳng thấy lạnh lùng nữa đâu
Phải chăng ý hợp tâm đầu
Nhờ in tơ nét bắc cầu giao duyên

 Nụ cười em nở như hoa
Mấy ông phó nháy đi qua phải thèm
Chụp luôn vài kiểu có em
Mỗi khi nhớ lại giở xem khỏi buồn

Rượu nồng chưa uống đã say
Phải chăng say bởi nắm tay đón mừng?
Ô kìa mặt cứ bừng bừng
Hay là e thẹn giữa rừng người thương?
Đường về bao nỗi vấn vương

Trong tâm vẫn thấy quê hương Việt Trì
Sang năm lòng lại bảo đi
Ta về đất Tổ thầm thì cùng xuân
He he


Tay cầm chiếc míc run run
Tưởng như chân cũng bị chùn thật cơ
Phải chăng giây phút đợi chờ
Bao niềm cảm xúc trong mơ hiện về
Ta như bị bỏ bùa mê

Run đâu phải lạnh miền quê gió ngàn
Chắc là trong dạ hân hoan
Gặp nhau tay nắm kết đoàn ca chung

 Đứng lên môi nở nụ cười
Tay giơ chào hỏi những người thân yêu
Trong lòng muốn nói bao điều
Mà môi dính chặt bao điều chưa khai
Tiếng xoan điệu ghẹo ngân dài
Bâng khuâng một nỗi thân trai sững sờ
Thôi thì gửi cả vào thơ
Nợ người xin trả giấc mơ giật mình
Nghe trăng tựa núi tỏ tình
Nhìn mây mây chạy bóng hình dõi theo
Cọ xòe gió vẫn thầm reo
Câu thơ còn đó bay theo gió ngàn

 Màn đêm buông xuống tự tình
Bên ngọn đèn điện có mình với ta
Rượu làng Vân mới rót ra
Nâng ly cạn chén cho da đỏ hồng
Trời bây giờ đã sang đông
Ta vui mãi để men nồng ngấm sâu

Cốc bia uống để chia tình
Nụ cười thăm hỏi cả mình lẫn ta
Chớm đông trời đỏ sắc hoa
Má hồng thắm đỏ mình ta thẹn thùng
Thẹn vì tiếng nói ta chung

Cốc bia còn lạnh ta cùng chúc vui
Sực thơm thoang thoảng đưa mùi
Men say chợt ngấm bùi ngùi lắm thay
Vui sao ta có những ngày
Má hồng môi đỏ men say ngấm dần
Trẻ già xuân thật là xuân
Dù xa xôi mấy vẫn gần quá cơ
Hơ hơ


 Bước mãi chân chùn mỏi gối ghê
Bước nhiều bước mãi trở thành mê
Ta yêu Đất Tổ ngàn năm trước
Tiếng vọng non sông mách bảo về


 
Nâng ly rượu nhạt mời nhau
Mà tình sâu đậm trước sau chẳng mờ
Đêm đông họa vội vần thơ
Mượn đôi cánh hạc vẩn vơ bầu trời
Đem tình gửi khắp muôn nơi
Quê hương Đất Tổ sáng ngời trong ta
Trăng non đâu phải trăng tà
Non xanh núi biếc nở hoa ngập tràn

 Một người Đất Tổ Phong Châu
Một người ở tận Trung Mầu xa xôi
Gặp nhau là quí lắm rồi
Tựa lưng bên núi đá vôi mỉm cười
Chúc cho đồng nghiệp vui tươi
Rừng xanh Phú Thọ tiếng cười râm ran



Làm trai không uống rượu cần

Đúng là chẳng thể tái xuân được rồi

Rượu đây ta uống đi thôi

Uống cho ngọt giọng,cho môi đỏ hồng

Gái ngoan uống chắc có chồng

Trai mà chưa vợ bóng hồng theo ngay

Gặp nhau cứ uống cho say

Say đêm say cả ban ngày mới vui

Hé hé-tự sướng đới
























































Tháng ba cây gạo đỏ hoa
Trởvề đất Tổ để ta gặp mình
Đò ngang sang bến rập rình
Ta về quê mẹ ân tình của ta
Chung vui dưới một mái nhà
Phong Châu còn đó bài ca vĩnh hằng















Từ miền Kinh Bắc vô đây
Biết bao xao xuyến dâng đầy lòng ta
Mấy lời giới thiệu nôm na
Nụ cười rạng rỡ chan hòa tình thân
Bên nhau xa cũng thành gần
Chớm đông cứ ngỡ rằng xuân sắp về
He he