Tôi viết vần thơ duyên
Ngỡ đượm mùi tình ái
Đọc đi rồi đọc lại
Không phải một chút nào
Bởi nó chẳng xuyến xao
Chỉ lệ trào khóe mắt
Giữa gió lùa hiu hắt
Cúi nhặt một đôi từ
Dấu vào phút tương tư
Hương từ từ lan tỏa
Viết cho ta khuây khỏa
Viết cho thỏa cái lòng
Cho đêm nhớ ngày mong
Đẩy lùi trong ký ức
Viết cả khi đang tức
Viết cả lúc đang điên
Cả những lúc dịu hiền
Chẳng cần tiền vẫn viết
Nhiều khi thì tha thiết
Có lúc lại dửng dưng
Như chân bước ngập ngừng
Lạc giữa rừng hoa trái
Có đôi khi uể oải
Thơ chẳng có hồn đâu
Có những lúc đêm thâu
Cả khi sầu vẫn viết
Tâm hồn sao mải miết
Viết viết chẳng cho ai
Viết viết mãi thành dài
Xây tượng đài ký ức...
Ngỡ đượm mùi tình ái
Đọc đi rồi đọc lại
Không phải một chút nào
Bởi nó chẳng xuyến xao
Chỉ lệ trào khóe mắt
Giữa gió lùa hiu hắt
Cúi nhặt một đôi từ
Dấu vào phút tương tư
Hương từ từ lan tỏa
Viết cho ta khuây khỏa
Viết cho thỏa cái lòng
Cho đêm nhớ ngày mong
Đẩy lùi trong ký ức
Viết cả khi đang tức
Viết cả lúc đang điên
Cả những lúc dịu hiền
Chẳng cần tiền vẫn viết
Nhiều khi thì tha thiết
Có lúc lại dửng dưng
Như chân bước ngập ngừng
Lạc giữa rừng hoa trái
Có đôi khi uể oải
Thơ chẳng có hồn đâu
Có những lúc đêm thâu
Cả khi sầu vẫn viết
Tâm hồn sao mải miết
Viết viết chẳng cho ai
Viết viết mãi thành dài
Xây tượng đài ký ức...