TIẾNG NHẠC QUÊ HƯƠNG

TẢN MẠN....HÈ OI

Đêm qua đón trận mưa rào
Gió trời man mát lùa vào lòng ta
Giật mình buông mấy câu ca
Tự nhiên như thấy vườn hoa thắm màu
Cuộc đời như thể có nhau
Có tình bè bạn trước sau mãi gần
Chiều quê ôi những phân vân
Tự dưng nhớ bát :"canh cần" mà đau
Giờ mưa lỗi cả mùa cau
Biết rằng mưa mát lá trầu xanh non
Thời gian nhạt phấn môi son
Pha lê ai chiếu nước non lại về
Đoạn đường dài cứ lê thê
Cúi mình nhặt một lời thề cỏ may
Tình thơ anh họa chiều nay
Anh cho thêm chút men say cho nồng
Gái ngoan mà chửa có chồng
Thơ anh họa miếng trầu không mang mời
Chị em nào mãi yêu đời
Thì anh họa vội mấy lời chúc xuân
Miễn sao xa kéo cho gần
Cho đời thắm sắc cho xuân ngập tràn

EM YÊU CẢNH ĐẸP TRỜI XUÂN



Em yêu cảnh đẹp trời xuân
Đêm về vui ánh trăng ngân đầu làng
Bên sống những chuyến đò ngang
Nước lung linh sóng trăng vàng soi gương
Em yêu hai chữ quê hương
Tình quê góp nhặt thêm hương cho nồng
Lúa xanh với luống ngô đồng
Có bàn tay vợ tay chồng chung đôi
Em yêu cảnh đẹp quê tôi
Sông quê bên lở bên bồi mà thương
Quanh co uốn khúc đoạn đường
Mồ hôi mẹ đổ đêm trường nuôi con
Em yêu cỏ mật xanh non
Hàng dâu xanh ngát tằm con đợi chờ
Đợi ngày đóng kén thành tơ
Lụa hồng em dệt em chờ đợi duyên?
Em yêu cây cảnh bên hiên
Bao nhiêu dáng thế dịu hiền trước sân
Bàn tay chăm chút chuyên cần
Vườn cây xanh đẹp ngỡ xuân lại về
Em yêu cờ tướng thành mê
Trà tam rượu tứ ai về vui chung?
Trăng non đâu có lạnh lùng
Nụ cười mãi nở tình chung đợi chờ
Em yêu yêu trọn vần thơ
Họa khúc nhạc chờ gửi tặng tri âm
Cung thanh xen lẫn cung trầm
Ngân vang mãi để em thầm yêu hơn

SAO EM...?


Sao em ngẩng mặt nhìn trời
Tựa mình khung ảnh trao lời gió trăng
Đêm xuân em giống chị Hằng
Non phơi nhũ đá sương giăng đỉnh đầu
Bên em một chú chim sâu
Sổ lòng muốn đậu muốn bâu lên người
Tiếc chi một nụ cười tươi
Bóng em thấp thoáng bên người em thương
Chiếc bình đồ cổ phong sương
Bên em như một chiếc gương soi hình
Đất trời ôi thật hữu tình
Cỏ cây hóa lá có hình em phô
Anh đây muốn hóa thầy đồ
Vẽ lên bản nhạc hò zô chộm thèm

ẤY...ẤY...ẤY


Giá như ngày ấy cuối đông
Xuân sang má lại ửng hồng khoe xuân
Giá như lúc ấy cứ gần
Tim hồng đỏ máu reo vần thơ duyên
Giá như ván chẳng đóng thuyền
Thì nay ấy chẳng ưu phiền riêng tư
Giá như chẳng lạc phong thư
Thì ta chẳng phải ông từ đền thiêng
Giá như thịt chó có riềng
Thì nay vững chắc như kiềng ba chân
Giá như ấy chẳng phân vân
Bốn mùa xuân hạ thành thân lâu rồi
Lục bình bến lạ buông trôi
Giá như xào cắm ấy rồi phải không?
Thôi nay giờ đã bao đông?
Nhạt phấn má hồng ngày ấy vội xa
Giờ đây sắp sửa ông bà
Nhìn nhau ngỡ tưởng hoa cà cuối xuân

VỀ ĐI EM...


Về đi em-miếng trầu anh têm giở
Quệt vôi nồng cho mãi nhớ Bắc Ninh
Quê anh đó ôi sao thật là tình
Hãy về nhé để chúng mình gặp mặt
Cuối xuân rồi cơn gió lùa hiu hắt
Anh gồng mình đem góp nhặt niềm vui
Câu quan họ sao bùi ngùi trong dạ
Lời mời trầu sao hối hả xôn xao
Lời chia tay sao chẳng nói câu nào
Cứ đứng lặng vẫy tay chào gặp nhé
Lục bình trôi bên sông bừng lóe
Tím sắc màu như tuổi trẻ đương xuân
Ta chắt chiu gom góp nhặt chữ tình
Gửi vào thơ cùng luận bình em nhé
==========

Miếng trầu duyên têm liền mấy miếng
Trao bạn hiền lưu luyến trong nhau
Thơm nồng say dạ miếng cau
Trầu xanh têm chặt vào nhau mặn nồng
Tay nâng niu trầu không cánh phượng
Khúc tâm tình một hướng đi chung
Còn đâu gió bấc lạnh lùng
Xuân về ta thỏa vui chung hội hè
Ta bên nhau vẫn nghe tiếng gió
Xuân đang hồng lời ngỏ ai giao
Phất phơ dải yếm lụa đào
Tung bay trong gió vẫy chào người thân
Gặp nhau đây ân cần thăm hỏi
Sao trong lòng chẳng nói lên câu
Thấy say trong dạ miếng trầu
Thấy lòng ý hợp tâm đầu còn e
Ly rượu quê đợi hè vội đến
Cốc cà phê quyến luyến khó xa
Câu thơ họa vội làm quà
Bên nhau như bản tình ca xuân nồng

CHIM CÂU CÕNG LÁ THƯ TÌNH....


Cuộc đời này lắm ham muốn lắm cơ
Nhưng giông tố cũng sẵn chờ ta đó
Ta nâng niu giữ gìn cho " Lời ngỏ" 
Tạo niềm tin xua sóng gió qua mau
Trái tim vàng ắt hẳn sẽ sang giàu 
Niềm tin vững trước sau rồi hạnh phúc
Ham làm chi ôi bao nhiêu lời chúc
Lời qua môi rồi để tức để ghen
Để nỗi lòng giãy nảy đã bao phen
Rồi buột miệng " ôi thằng hèn đồ khốn"
Dù chông gai trên đường đời bề bộn
Du dòng người trên khắp chốn nẻo xa
Ắt trong vườn phải có một bông hoa
Toả hương sắc làm lòng ta xao xuyến
Mỗi lời nói nụ cười làm quyến luyến
Thời gian trôi ắt sẽ biến thành vui
Thoả lòng ta ắt hẳn có tiếng cười
Dang tay đón một bầu trời lý tưởng
Chính là ta đi con đường có hướng
Mà ước mơ trong tưởng tưởng hằng mong
Cười lên đi ôi phận gái má hồng
Đường chân lý là hương nồng ngập lối
Cười lên đi cho trong lòng bối rối
Vạn đường xuân ngôi sao chổi đợi chờ

TA BÊN NHAU

Ta bên nhau tươi màu phượng đỏ
Thắm môi hồng theo gió tung bay
Bia ngon chưa uống đã say
Bên nhau hội ngộ một ngày thật vui
Quán bên hồ đượm mùi thơm phức
Ta thấy lòng sực nức mùi hương
Bên nhau lòng những vấn vương
Theo chân ta dạo con đường thân quen
Có người bảo tại men rượu ngấm
Nhưng mà ta thấy ấm bên tai
Ngại chi một đoạn đường dài
Gặp nhau như ngỡ có ai đợi chờ
Như họa giở câu thơ năm cũ
Liễu bên hồ vội rủ làm duyên
Hè oi ngỡ tựa màn thuyền
Mát lòng mát dạ bạn hiền khó quên














TÔI YÊU...

Tôi đi mua một chữ tình
Để lòng thanh thản cả mình lẫn ta
Tôi yêu thế giới bao la
Yêu người nghèo khổ yêu nhà mái tranh
Tôi yêu ngọn gió trong lành
Sương rơi ngọn cỏ hóa thành lời ca
Tôi yêu trò nhỏ muôn nhà
Cái nghèo còn đó nhưng mà học chăm
Tôi yêu cả ánh trăng rằm
Lung linh nguyệt vọng đêm nằm xuyến xao
Tôi yêu công nghệ vươn cao
Nhưng người nghèo chẳng thể nào vượt qua
Tôi yêu phượng đỏ cháy hoa
Hè oi em nhỏ đường xa tới trường
Chữ tình đi với chữ thương
Các em gắng nhé mái trường tuổi thơ
Tương lai vẫn đợi vẫn chờ
Bên em còn lắm ước mơ tuyệt vời
Các em trò nhỏ nghèo ơi
Nơi đâu cũng một phương trời tri âm

HAI TIẾNG QUÊ HƯƠNG


Anh đi tìm điệu hát dân ca
Tiếng quê hương sao mượt mà đến thế
Dù cuộc đời bôn ba dâu bể
Ta một lòng gìn giữ để thêm yêu
Quê hương ơi đẹp những buổi chiều
Mây đen bay những cánh diều no gió
Chiều xuân này trên bờ đê lộng gió
Mùi hương nồng cỏ mật vẫn bay xa
Ta dang tay ôm một khoảng bao la
Cho ngập lòng bởi bài ca hy vọng
Trên sân trường bông phượng hồng cháy bỏng
Hè về rồi ôi cái nóng cháy lưng
Ta chẳng hề suy nghĩ dửng dưng
Bởi lòng ta tưng bừng bao nhựa sống
Bến sông quê chiều nay gió lộng
Sóng nước rập rình một khoảng rộng mờ xa
Chân bước lang thang bên bụi cỏ gà
Những chú dễ vội nhảy ra níu kéo
Cỏ may ơi sao giờ này úa héo
Hỏi lời thề trong trẻo thủa còn xuân?
Cỏ quấn bến ta níu chín gấu quần
Cùng nhau nhặt ngồi gần gần thêm nữa
Ta thấy trong nhau bừng lên ngọn lửa
Lửa trong lòng mảnh đất hứa đi chung
Quê hương ơi truyền thống hào hùng
Ta cùng em dệt nên cùng năm tháng
Vẫn chói chang bảng vàng cách mạng
Nắm tay cùng ta ơn Đảng Kính yêu
Ta muốn cùng em gom nhặt thật nhiều
Dành quê hương những trời chiều đẹp nhất