NGUYÊN TIÊU DỆT MỘT CHỮ Y.....Ê......U.........HIHI
Nguyên tiêu có hội thi thơ
Người ta đi hội có chờ em đâu
Em buồn thao thức đêm thâu
Nhìn trăng trăng tỏ trên đầu mà thương
Trăng lung linh sáng soi gương
Soi ta chung bóng con đường ta đi
Người ta đi hội thầm thì
Còn em nghe hóng biết gì hội đâu
Ngân vang dạo tiếng đàn bầu
Màn đêm bỗng sáng một màu hương xuân
Người ta đi hội quây quần
Còn em vui với trăng ngân quê nhà
Sương rơi ngọn cỏ sương sa
Bỗng sương pha tóc người ta mất rồi
Gió vờn tím tái làn môi
Cái duyên đâu nét như hồi còn xuân
Nguyên tiêu họa một đôi vần
Mà em thổn thức trăng ngân nhớ mình
Ô kìa trăng sáng lung linh
Em đơm cả một chữ tình trao anh
Chắt chiu hai chữ ngọt lành
Đêm rằm lồng lộng em dành tặng cho
Âm vang vẫn một giọng hò
Vững vàng tay lái con đò sang sông
he he-tếu táo nguyên tiêu 2013
TẾU TÁO TÝ...NGUYÊN TIÊU TÌNH HẬN
Muốn ôm cả một trời thương
Muốn lòng thổn thức vấn vương khó mờ
Muốn gieo lên một câu thơ
Như tiếng nhạc chờ vẫy gọi em yêu
Muốn trao chẳng dám nói nhiều
Muốn vui như gió cho diều bay lên
Muốn âm vang tiếng pháo rền
Muôn chuông ngân mãi bắt đền người dưng
Muốn xuân không khí tưng bừng
Muốn say trong nắng ngắm vừng trời quang
Muốn ôm một giấc mộng vàng
Muốn chờ đón một huy hoàng ngày xuân
Muôn ôm xa để cho gần
Muốn đời trọn kiếp nối vần cho thơ
Muốn tìm nguồn cội tình yêu
Muốn xem những nét diễm kiều kiêu sa
Muốn thấy giọt lệ nhạt nhòa
Muốn nhìn thấy một bông hoa vẫn hồng
Muốn đi qua hết trời đông
Muốn về tìm một khoảng không trong lòng
Muốn mưa áo ướt mang hong
Muốn cháy lửa lòng rạo rực trong tim
Muốn làm cánh mỏng như chim
Muốn bay khắp chốn để tìm trời yêu
Em bảo anh rằng: thích ăn cua
Anh thì vội mách: đến chợ mua
Ứ thèm ngoài chợ nhiều cua bấy
Em thích cua này: anh xin thua
------
Bó càng nằm gọn trong hang
Để nghe gió gọi xuân sang nắng hồng
Xua đi cái lạnh mùa đông
Cho đời tươi trẻ bến sông đợi chờ
Gieo vào nỗi nhớ câu thơ
Tình quê mãi đẹp trong mơ đó mà
Để nghe gió gọi xuân sang nắng hồng
Xua đi cái lạnh mùa đông
Cho đời tươi trẻ bến sông đợi chờ
Gieo vào nỗi nhớ câu thơ
Tình quê mãi đẹp trong mơ đó mà
Chim ơi đừng mỏi cánh bay
Tim hồng rực máu nồng say lắm mà
Nàng tiên bao nét kiêu sa
Cánh chim không mỏi muốn sà nghỉ chân
NGUYÊN TIÊU EM HỌA THƠ TÌNH
ĐỂ DUYÊN THẮM MÃI ĐỂ MÌNH VUI HƠN
ĐỂ TRĂNG VỚI GIÓ GIẬN HỜN
ĐỂ TÌNH THỔN THỨC TỪNG CƠN MƯA PHÙN
XUÂN VỀ CHẲNG PHẢI RÉT RUN
GỐI MỎI CHÂN CHÙN CHẲNG QUẢN GIÓ MƯA
DÙ RẰNG SÓNG SÁNH LƯA THƯA
KHÔNG ĐỀU THÌ CHỚ XIN CHỪA NHÉ ANH.... HE HE
Anh khắc vào thơ một chữ tình
Thiệp hồng tươi thắm sáng lung linh
Vầng trăng cổ tích mơ mơ mãi
Một tấm chân thành ắt sẽ vinh
Trăng rằm họa một câu thơ
Mà sao ngỡ mảnh tình hờ thoảng qua
Rõ ràng chẳng phải là hoa
Mà sao cứ thấy da gà nổi lên
Tưởng là xuân đến gặp hên
Tưởng là trăng sáng sướng rên cõi lòng
Ối giời cứ đợi cứ mong
Lụi tắt lửa lòng còn sướng chi đây? há há
BUỒN NHƯ GIỜI CHẲNG CÓ TRĂNG
Nguyên tiêu trời chẳng có trăng
Chỉ thấy mấy thằng kích điện đi soi
Nó mà vồ ếch thì toi
Bắt phải cua bấy ăn hoi thì buồn
Ra đường ngắm mảnh trăng suông
Đồng xa vọng tiếng thuồng luồng nó kêu
Tưởng là quỉ cái nó trêu
Nó cho cục gạch thì bêu cái đầu
Nguyên tiêu thức với đêm thâu
Chờ ông kích điện hỏi bầu đầy chưa?
Nhưng mà lòng lại bảo chừa
Nguyên tiêu giẫm phải của thừa thì toi
he he