Hướng về ngày thương binh liệt sĩ 27-7-2011-Xin thắp nén hương lòng gửi tới tất cả các anh hùng liệt sĩ trên cả nước-Xin biết ơn tất cả các bà mẹ Việt Nam anh hùng.
Mẹ Việt Nam- miền trung thương nhớ
Sống một đời từ thủa trong nôi
Một đời sống với biển khơi
Con thuyền chao đảo giữa trời mênh mông.
Thuyền ra khơi mẹ mong tôm cả
Đời mẹ nghèo trao cả tấm thân
Ra khơi mẹ chẳng ngại ngần
Trở về mong muốn có phần dành con.
Tấm thân gầy mẹ còn kéo cá
Mái nhà tranh lợp lá xác xơ
Mẹ nghèo nuôi lũ con thơ
Ngóng trông đợi mẹ bơ vơ tháng ngày
Biển nổi sóng hôm nay mẹ đợi
Những đàn con ra với biển xanh
Mẹ mong mọi sự an lành
Con về với mẹ mẹ dành tình thương
Con ra khơi đêm trường lạnh giá
Khi trở về mong cá đầy khoang
Chỉ mong đất nước huy hoàng
Lòng còn nhận tấm lòng vàng mẹ trao.
Con lớn khôn con vào bộ đội
Súng trên vai ra với biển khơi
Khi đi mẹ dặn những lời
Quê hương đất nước ngàn đời là đây
Biển quê hương tràn đầy nhựa sống
Giữ gìn nguyên dòng giống Rồng Tiên
Quê hương vẫn có mẹ hiền
Tháng ngày mong đợi bình yên trở về
Sóng biển động miền quê bão lũ
Cơn gió to giấc ngủ chẳng yên
Của ta giặc đến cướp liền
Miếng cơm cướp cả mẹ hiền lệ rơi.
Biển dậy sóng mẹ ngồi mẹ ngóng
Sóng bình an ơi sóng mau qua
Để con về với mẹ già
Nghe câu mẹ hát chan hoà giấc mơ.
Lòng khao khát mong chờ là thế
Biển cướp đi thân thể con ta
Giữ biển cùng với giữ nhà
Thương con mẹ khóc lệ nhoà năm canh
Biển bao năm trong lành sóng lặng
Biển giờ đây biển chẳng lặng đâu
Để cho mẹ khổ mẹ sầu
Con xa mẹ đợi mái đầu bạc thêm
Tổ quốc ơi không quên xương máu
Dòng giống ta con cháu bao đời
Một lòng canh giữ biển khơi
Rừng vàng biển bạc đất trời của ta
Dang tay kết đài hoa tươi mãi
Vì biển khơi mà phải hy sinh
Nén hương bày tỏ lòng mình
Nhớ về liệt sĩ hy sinh canh trời
Ta muốn nói ngàn lời chẳng hết
Ngàn bút nghiên chẳng viết hết câu
Mẹ ơi đất nước muôn màu
“Rừng vàng biển bạc”nuôi nhau ngàn đời
Ngàn năm vẫn đầy vơi là thế
Trăm năm sau chẳng thể mất đi
Tổ tiên để lại những gì
Giương cao đầu súng khắc ghi trong lòng
Nước vẫn chảy dòng sông trôi dạt
Hỏi nguồn đâu? câu hát còn vang
Mẹ hiền là cả giang san
Trí trai quyết giữ xóm làng quê hương.
Quá nhiều liêt sĩ anh hùng bạn ơi
Rừng thiêng sông núi biển trời
Đất nào cũng đáng suốt đời tụng ca
Mất con, để lại tấm lòng ngàn năm!
Quẩn quanh phản phất sương mờ phủ giăng
Hơi thở nào phủ bằng tuyết trắng?
Tái tê lòng mà chẳng được bao?
Ngu ngơ dạ chỉ tầm phào
Tim kêu thổn thức lẽ nào bị đơ?
Lệ tuôn rơi chữ Ngờ chưa tỏ
Thu vội về lời ngỏ chưa thông
Ngổn ngang trong dạ chất chồng
Tai nghe tiếng sáo-tiếng lòng ai hay?
Trăng mờ ảo ngất ngây chưa rõ
Chị Hằng Nga gõ mõ giao thơ
Câu thương câu đợi câu chờ
Miền xa thu đến bơ vơ nỗi gì?
Ánh sao xa thầm thì ánh nguyệt
Cung đàn xưa ai viết câu duyên
Ý thơ như ý người hiền
Trăng suông còn thẹn dải viền mây bay
Sông quê hương hôm nay còn đó
Thu đã về đón gió phương xa
Mái chèo vọng tiếng người qua
Cung đàn thánh thót như là ý thơ
Dòng nước xanh đôi bờ thương nhớ
Dệt chữ yêu từ thủa hồn nhiên
Trách cho thời đại kim tiền
Chữ yêu chẳng thể gắn liền trong tim
Ta vẫn đi vẫn tìm bờ cát
Con dã tràng phiêu bạt nơi đâu
Chữ thương chữ nhớ dãi dầu
Hồn ta vọng lại thẳm sâu cõi lòng
He he-hoạ lại bài thơ
của bà chị-có bịa tý cho vui-hi hi