Mưa vẫn rơi dòng đời vẫn thế
Dẫu biết rằng chẳng thể hơn xưa
Ta nâng niu giọt mưa thừa
Làm cho mát rượi làm vừa lòng em
Trời khô hanh mãi thèm giọt nước
Như cuộc đời mơ ước bấy lâu
Mưa rơi nước chảy qua cầu
Mờ đi ký ức trong nhau mất rồi
Trăng thu sáng đêm ngồi bên cửa
Phút mơ màng nhớ nửa vầng trăng
Trời cao chẳng thấu cho rằng
Mây trôi mưa mãi cuốn trăng đi hoài
Ta trách trời mưa dai mãi thế
Làm ẩm lòng chẳng thể đi đâu
Vầng trăng ẩn mãi thành sầu
Ngẩng lên nhìn tóc thấy đầu pha sương
Thôi biết vậy yêu thương thủa ấy
Của một thời mà thấy lao xao
Bờ đê cỏ mật hôm nào
Còn trong ký ức ngọt ngào lắm thay
Mưa ơi!mấy hôm nay nhiều thế?
Mưa cuộc đời dâu bể ai hay?
Mong mưa chóng tạnh mỗi ngày
Để rồi trời lại mây bay lững lờ
Đừng im lặng làm ngơ mưa nhé
Đừng gió to mà chẻ buồng cau
Nát tan cho một vườn trầu
Bão bùng giông tố làm đau tim hồng
Nước Việt ta Lạc Rồng đoàn kết
Vẫn chung tay thêu dệt đường xuân
Thấy xa níu lại cho gần
Cho tình đẹp tựa trăng ngân đêm rằm./.
Thế là bướm sướng được mê hoa nhiều
Vàng vàng, đỏ đỏ... yêu yêu...
Nhưng bay mãi thế chắc nhiều mệt đây
Còn đâu sức để ngất ngây!!!
Bướm bây, bướm cứ mãi bay
Chả thấy bướm đậu hoa lay lắt chờ
Chờ bướm biết đến bao giờ
nhụy hoa rơi rụng bướm ngơ ngẩn thèm
Hỏi người thiết kế lạ hen!
Hổng cho bướm đỗ chết thèm còn chi
Thương bướm kiếp chẳng ra gì
Thương hoa phận mỏng tàn đi ai màng...
Cho tình đẹp tựa trăng ngân đêm rằm./. ................ Tay ai nâng đỡ chống cằm Để cho Cua Bắc thắm đằm duyên trai !