Tiếng gà gáy canh năm chưa tỏ
Em vội vàng em bỏ chăn ra
Em lo công việc lợn gà
Em làm tất cả việc nhà cho xong
Con đường xa con ong chăm chỉ
Xe đạp thồ quyết chí lắm thay
Chợ người giờ cũng có đầy
Bóng em đều đặn những ngày làm công
Ngoài trời kia đêm đông giá lạnh
Em đi rồi làm chạnh lòng anh
Em ơi gom góp để dành
Ước mơ rồi cũng hoá thành lời thương
Biết rằng em đêm trường thao thức
Kiếp sinh nhai nhẫn nhục vượt qua
Đông về lạnh tím làn da
Em đi là để cửa nhà ấm no
Năm tháng qua thân cò vất vả
Đeo trên mình áo vá mà thương
Em đi từ lúc mờ sương
Say nồng giấc ngủ-anh thương em nhiều
Đời là vậy bao điều khó nói
Nhiều gian nan thử hỏi bao lâu?
Hỏi rằng đã mấy đêm thâu
Em đi sương vướng mái đầu tóc mây
Gió đông thổi đêm nay lạnh quá
Gà gáy rồi rộn rã bước chân
Phải chăng em đợi mùa xuân?
Mọi nhà lo ấm quây quần bên nhau
Để rồi đây miếng trầu thắm đỏ
Hội làng ta trống gõ chuông reo
Ta vui thoát khỏi đói nghèo
Mừng vui mở hội em đeo khuyên vàng
Em đi hội giữa đàng duyên dáng
Nhìn em cười mắt sáng thêm xinh
Long lanh ánh mắt đưa tình
Khổ thân cho kẻ một mình ngắm trông
Miếng trầu xinh môi hồng má đỏ
Đợi người thương lời ngỏ trao duyên
Nâng niu dải yếm xuống thuyền
Em về ba mẹ có liền dâu ngoan
Ai ơi về Đông Ngàn Kinh Bắc
Miếng trầu cay thầm nhắc người qua
Tình chung như thể một nhà
Tình quê hoá những bài ca nghẹn ngào
Con sông quê xôn xao nỗi nhớ
Giữa trời đông niềm nở bên nhau
Tình làng có trước có sau
Quê hương như thể sắc màu trời đông
He he-ông hàng xóm thương bà hàng xóm-hi hi
CHO XIN VÀI BỨC NHA