Em giấu anh như bát canh quên cho muối
Như cánh rừng hoa chuối chẳng còn tươi
Như sân trường hè đến vắng tiếng cười
Chỉ hoa phượng với mấy người bảo vệ
Con bướm vàng lạc vườn hồng dâu bể
Con ong cười bảo thế mới là vui
Em giấu anh hoa đâu mãi tỏa hương
Suốt năm canh phủ màn sương mở ảo
Còn đâu nhận được tấm lòng thơm thảo
Câu thơ buồn chẳng cởi áo cho nhau
Gió giật nhiều dập nát những buông cau
Xào xạc lá rơi một màu vàng úa
Và em ơi đã đau đừng cầu chúa
Như gió trái mùa lúa chẳng đơm bông
Hãy thật đi em cho má tươi hồng
Cho thế gian chẳng còn đông lạnh lẽo
Đừng cố níu đường đời xa muôn nẻo
Đừng vô tình bóp méo một vần thơ
Như cánh rừng hoa chuối chẳng còn tươi
Như sân trường hè đến vắng tiếng cười
Chỉ hoa phượng với mấy người bảo vệ
Con bướm vàng lạc vườn hồng dâu bể
Con ong cười bảo thế mới là vui
Em giấu anh hoa đâu mãi tỏa hương
Suốt năm canh phủ màn sương mở ảo
Còn đâu nhận được tấm lòng thơm thảo
Câu thơ buồn chẳng cởi áo cho nhau
Gió giật nhiều dập nát những buông cau
Xào xạc lá rơi một màu vàng úa
Và em ơi đã đau đừng cầu chúa
Như gió trái mùa lúa chẳng đơm bông
Hãy thật đi em cho má tươi hồng
Cho thế gian chẳng còn đông lạnh lẽo
Đừng cố níu đường đời xa muôn nẻo
Đừng vô tình bóp méo một vần thơ
Anh cùng em về với biển yêu thương
Trả lờiXóaCho nỗi mong thỏa đêm trường thao thức
Anh và em lật tìm trang ký ức
Soi sáng lòng thơm phức một mùi hương
Biển Vũng Tàu như biển nhớ quê hương
Cho nỗi nhớ vấn vương hồn xao động
Trái tim hồng lấp khoảng trống hư vô
Anh và em đi dưới biển sóng xô
Biển gợn sóng trầm trồ ùa hai đứa
Cho trái tim hồng bừng lên ngọn lửa
Ngọn lửa hồng mà hai đứa dành nhau
Anh sẽ cùng em tiếp bước trước sau
Ngọn hải đắng mãi sáng màu đêm tối
Tự hỏi lòng nơi đâu mở lối
Cho duyên nồng nóng hổi viết lời yêu
Anh sẽ cùng em đi tận cuối chiều
Nắng phủ màn sương giữ nhiều ước vọng
Trong hai ta một chữ chờ mong nóng
Ước mơ nhiều cho mau chóng thành duyên
Anh và em ngắm những con thuyền
Ta xuống bến đi về miền thương nhớ
Nhanh lên đi ta hòa chung nhịp thở
Một chân trời rộng mở bước ta đi...
ô kìa một miếng trầu cay
Trả lờiXóaĂn đi cho đỏ môi này môi ta
Khay trầu đẹp tựa bông hoa
Còn tươi sắc lá mặn mà lắm cơ
Hồng tươi khoe với sương mờ
Khay trầu têm sẵn như chờ đợi ai
Kiểu như nhà gái nhà trai
Mang trầu cánh phượng cho ai say cùng
Hai nhà thỏa ước vui chung
Hôn nhân cưới hỏi vui cùng thật sang
Trầu têm ra đón họ hàng
Thêm tình thêm nghĩa xóm làng bên nhau
Nặng tình với miếng trầu cau
Uyên ương đẹp mãi trong nhau khó mờ
Trăm năm tô đẹp vần thơ
Bên nhau tình nghĩa mộng mơ làm giàu
Một đời hạnh phúc có nhau
Duyên đẹp tựa miếng trầu quê hương
Em đi rồi bầu trời bắc mưa to
Trả lờiXóaBến sông quê con đò đứng đợi
Bầu trời cao mây xa vời vợi
Em đi rồi mình anh đời gió reo
Em đi rồi anh cũng chẳng thể theo
Phải chăng ta một chữ nghèo vương vấn
Anh lại về cái nghề anh cầm phấn
Phút chạnh lòng vội ấn nút start
Lạc vào vườn cải chiều hè
Trả lờiXóaGió hờn mây giận chim nghe gọi bầy
Sao em lẳng lẳng ngồi đây
Cho con chim sáo trên cây thẹn thùng
Bướm hồng bướm lượn lung tung
Có con cá ngão cậy vung khỏi nồi
Chòm rau cải vẫn em ngồi
Sao không hái bỏ vào nồi nấu đi
Vai anh gầy yếu toàn xương
Trả lờiXóaNhưng mà gánh trọn yêu thương em à
Thôi em kề má đào hoa
Đôi vai dù nặng nhưng mà dịu êm
Vai anh tựa cái môi mềm
Hỏi em có thấy êm đềm lắm không
Nét son ửng đỏ má hồng
Hỏi em có thấy hương nồng bay xa?
Em đè nát cả người ta
Có đau không đấy phấn hoa phai mờ
Cái tay ra vẻ khù khờ
Cái chân ngó ngoái giả vờ vô duyên
Mắt lai lúng liếng nhung huyền
Em cười đối lúm đồng tiền dễ thương
Chạnh lòng nâng chén cà phê
Trả lờiXóaCớ sao lại gọi Ban Mê hỡi người
Nhiều khi thì nở nụ cười
Khi buồn ta cũng bên người nâng ly
Nhiều thứ ta muốn cho đi
Cho lòng nhẹ bớt những gì bông lung
Muốn cho đi cái lạnh lùng
Muốn vui tương ngộ tương phùng mà xa
Gom thêm một chút mặn mà
Phải chăng mắc tội la cà hỡi ai?
Câu thơ viết vẫn miệt mài
Càng say càng viết càng dài thêm ra
Gom thơ kết lại thành hoa
Cho hương nồng mãi thoảng qua cõi đời
Lạnh lùng nhìn giọt mưa rơi
Trách chi một mảnh tình đời bỏ quên
Ông lái đò bên sống quê mẹ
Trả lờiXóaBao năm qua còn trẻ đâu em
Chống chồng giờ mãi thành quen
Bao năm nay lại gặp em qua đò
Em đi xa cánh cò đánh nhịp
Phương trời xa có dịp về đây
Sông quê vẫn nghĩa trò thầy
Mái chèo lướt sóng chở đầy hoa thơm
Buồn mà chi miếng cơm manh áo
Giận mà chi giông bão gian nan
Chia ly đâu phải cơ hàn
Chỉ là xa cách muôn vàn đó thôi
Bến sông quê bền bồi bên lỡ
Chỉ vô tình mà lỡ thề xưa
Nói sao cũng bằng thừa
Thôi thì mặc xác nắng mưa của trời
Cà phê đắng nay đâu vắng khách
Trả lờiXóaTừng giọt rơi tý tách xuống ly
Hương thơm thoang thoảng còn gì
Dù ngọt dù đắng uống đi ấm lòng
Có nhiều khi lại mong nó đắng
Kiểu mong trời hãy nắng đừng mưa
Nhiều khi mưa lắm thành thừa
Cà phê uống mãi sao vừa lòng ai
Cứ mỗi ngày sớm mai thức dậy
Uống và phê lòng thấy rưng rưng
Ngâm đời khi nhạt khi bừng
Khi vương sắc nắng dưới trời đông
Đỏ tươi như sắc hoa hồng
Dâng trao như sống mãi nồng men say
Cà phê phê nhạt đắng cay dịu ngọt
Mãi muôn đời nhỏ giọt nhâm nhi
Tiếng ai vọng lại thầm thì
Câu tơ duyên vọng còn gì đẹp hơn
Ta chẳng thấy cô đơn trong dạ
Lạc mất hồn xứ lạ bông lung
Bên ta có bạn vui cùng
Cà phê có bạn uống chung tuyệt vời