Mưa vẫn rơi bầu trời u ám
Má em hồng vội rám thời gian
Phải chăng kiếp phận đa đoan
Nát hồn trinh nữ gái ngoan bọt bèo
Giông bão cuốn gió reo lòng cuốn
Cuộc đời này đâu muốn có đâu
Trót mang một khúc tình sầu
Ngẩng lên mái tóc trên đầu hoa dâm
Ta vẫn vui nhìn mầm hoa thắm
Ta vẫn cười ta ngắm trời xanh
Bên ta còn những ngọt lành
Quyết ươm cây trái nở thành hoa thơm
Giọt lệ nào bát cơm chan đẫm?
Giọt mưa nào chân giẫm đường trơn?
Ai nào muốn phận cô đơn
Trách chi phận bạc dỗi hờn mà than
Mưa vẫn rơi trên giàn mướp trắng
Ta thấy lòng đợi nắng bừng lên
Những gì sầu tủi vội quên
Tơ hong nắng mới dệt lên thiệp hồng
Xua cái lạnh sầu đông trong dạ
Nở nụ cười hoa lá xanh tươi
Muốn cho nhiều những nụ cười
Cho thơ có cánh cho người thêm sang
Bên hiên nhà trăng vàng ta đợi
Nâng chén trà vời vợi trăng ngân
Thấy hồn tràn ngập sắc xuân
Dẹp tan mưa lũ đường trần phôi pha
Con chèo bẻo vội ca tiếng hót
Tiếng đàn bầu lảnh lót trong đêm
Câu thơ ngâm nát môi mềm
Ta như xé toạc màn đêm nhìn trời
Mưa trời hay nước mắt rơi?
Mong mưa mau tạnh để trời xanh trong
Tâm đem đốt lửa lòng cháy sáng
Câu đợi chờ lai láng yêu thương
Ô kìa đất mẹ quê hương
Mưa rơi lệ ướt đêm trường ai hay?
Lòng gợi nhớ những ngày nắng đẹp
Vần thơ như ánh thép hào quang
Cho ta mơ giấc mộng vàng
Nghĩ suy ao ước huy hoàng mai sau
Mưa nhiều quá buồng cau chớm lạnh
Mưa ơi mưa làm chạnh lòng ta
Câu cau trái vụ không hoa
Giàn trầu cũng chẳng bò ra tý nào
Bước chân ta ra vào nhiều thế
Mưa ơi mưa nghĩ để mà đau
Khăn mùi xoa sao thể lau
Một dòng mưa lớn chảy sau cõi lòng....
Má em hồng vội rám thời gian
Phải chăng kiếp phận đa đoan
Nát hồn trinh nữ gái ngoan bọt bèo
Giông bão cuốn gió reo lòng cuốn
Cuộc đời này đâu muốn có đâu
Trót mang một khúc tình sầu
Ngẩng lên mái tóc trên đầu hoa dâm
Ta vẫn vui nhìn mầm hoa thắm
Ta vẫn cười ta ngắm trời xanh
Bên ta còn những ngọt lành
Quyết ươm cây trái nở thành hoa thơm
Giọt lệ nào bát cơm chan đẫm?
Giọt mưa nào chân giẫm đường trơn?
Ai nào muốn phận cô đơn
Trách chi phận bạc dỗi hờn mà than
Mưa vẫn rơi trên giàn mướp trắng
Ta thấy lòng đợi nắng bừng lên
Những gì sầu tủi vội quên
Tơ hong nắng mới dệt lên thiệp hồng
Xua cái lạnh sầu đông trong dạ
Nở nụ cười hoa lá xanh tươi
Muốn cho nhiều những nụ cười
Cho thơ có cánh cho người thêm sang
Bên hiên nhà trăng vàng ta đợi
Nâng chén trà vời vợi trăng ngân
Thấy hồn tràn ngập sắc xuân
Dẹp tan mưa lũ đường trần phôi pha
Con chèo bẻo vội ca tiếng hót
Tiếng đàn bầu lảnh lót trong đêm
Câu thơ ngâm nát môi mềm
Ta như xé toạc màn đêm nhìn trời
Mưa trời hay nước mắt rơi?
Mong mưa mau tạnh để trời xanh trong
Tâm đem đốt lửa lòng cháy sáng
Câu đợi chờ lai láng yêu thương
Ô kìa đất mẹ quê hương
Mưa rơi lệ ướt đêm trường ai hay?
Lòng gợi nhớ những ngày nắng đẹp
Vần thơ như ánh thép hào quang
Cho ta mơ giấc mộng vàng
Nghĩ suy ao ước huy hoàng mai sau
Mưa nhiều quá buồng cau chớm lạnh
Mưa ơi mưa làm chạnh lòng ta
Câu cau trái vụ không hoa
Giàn trầu cũng chẳng bò ra tý nào
Bước chân ta ra vào nhiều thế
Mưa ơi mưa nghĩ để mà đau
Khăn mùi xoa sao thể lau
Một dòng mưa lớn chảy sau cõi lòng....
Mưa nhiều thì quả chán rồi
Trả lờiXóaNhưng mưa cũng đẹp đấy thôi bạn à?
Mưa làm mát rượi người ta
Chắp thơ có cánh vẽ ra nhiều điều
Mưa nào giọt tựa tình yêu
Mưa nào giống giọt lệ chiều bão giông?
Kiếp đời sắc sắc không không
Thôi thì lỡ nhịp thuyền rồng sang ngang
Trách chi số phận bễ bàng
Giận chi cho khổ giữa đàng ba quân
Anh tài giữa chốn vườn xuân
Chắc rồi có dịp trăng ngân trước thềm
Gái ngoan trinh nữ môi mềm
Chắc là cũng có màn đêm sao nhiều
Đường đời hai ngả phiêu diêu
Chúc cho trọn vẹn mọi điều ước mong
Ta ca vang khúc tình đời
Trả lờiXóaMà sao lệ cứ chảy rơi ướt nhàu
Nghĩ nhiều cũng thấy thêm đau
Thôi thì chẳng phải của nhau cũng đành
Ngắm nhìn dòng nước trong xanh
Cá cờ bơi lội loanh quan ao nhà
Trong đầm sen nở đầy hoa
Một cơn gió mát thoảng qua hương nồng
Xua đi cái lạnh sầu đông
Tư dưng má lại đỏ hồng xuyến xao
Quyết đem dệt tấm lụa đào
Soi vầng trăng sáng thủa nào còn duyên
Câu thơ viết chẳng mất tiền
Thì ta cứ họa nối liền bờ xa
Lửa tình cháy giữa trăng tà
Sương rơi ngọn cỏ xót xa nhuộm sầu
Tình đời ai thấu cho đâu
Năm canh thức trọn tóc sâu thêm nhiều
Cứ tham ôm một chữ yêu
Để nay ngội đợi trời chiều bão giông
Hèn chi mà phải đeo gông
Thả hồn tung cánh mây hồng đợi ta...
Câu thơ viết vội đó mà
Trả lờiXóaViết từ sâu thẳm lòng ta bao ngày
Thơ như một miếng trầu cay
Đôi khi thơ cũng làm say lòng người
Thơ vui sẽ nở nụ cười
Thơ buồn lắm lúc làm người ta đau
Mưa nhiều hại cả buồng cau
Nắng nhiều lúa chẳng xanh màu nữa đâu
Rêu phong bia đá xanh màu
Giọt mưa rơi xuống nát nhàu hoa tươi
Bão giống cuốn cả nụ cười
Gắng công đúc tấm vàng mười đợi xuân
Lửa có thiếu rừng vẫn cứ lên xanh
Trả lờiXóaTình yêu lớn ắt hóa thành sự sống
Kìa em ơi âm vang sống động
Đôi mắt nhung huyền lồng lộng cờ hoa
Em sẽ cười dù nước mắt phôi pha
Thời gian trôi sẽ xóa nhòa ký ức
Em dang tay đón mùi hương thơm phức
Ngào ngạt tâm hồn rạo rực tim yêu
Em sẽ đi vững bước trời chiều
Ngẩng nhìn mây bay cánh diều lộng gió
Tiếc làm chi hàng bao lời bỏ ngỏ
Xé nát lòng bởi cơn gió hư không
Em chẳng buồn xua cái lạnh sầu đông
Mùa xuân đến sẽ tô hồng đôi má
Chân em đi trên dòng đời hối hả
Phút chạnh lòng chẳng vội vã như xưa
Mấy hôm nay bầu trời đổ cơn mưa
Ta biết em cũng dư thừa cảm xúc
Giông tố đường đời thề không ngã gục
Bức màn sương sẽ tan lúc triều dâng
Và thử hỏi những giây phút bâng khuâng
Ta như thấy sáng một vầng trăng đẹp
Dệt câu thơ vững như ngàn ánh thép
Tô cuộc đời thêm đẹp nhé em ơi
Nỗi nhớ chiều như chắc nhớ trai
Trả lờiXóaCỏ lau phe phẩy lá vươn dài
Thềm buông chướng rủ người thờ thẫn
Nét hồng ủ rũ nhớ chăng ai
Cổ nguyệt bừng lên lòe ánh chớp
Sao khuya vụt tắt ám sương mai
Thử hỏi hương tàn hoa chợt héo
Hay hồn trinh nữ nhuộm tàn phai