Cô liêu đâu phải cô đơn
Mà sao lòng dạ dỗi hờn thế em?
Gió lay động cả cánh rèm
Trăng nhòm khe cửa sao em hững hờ
Nát lòng viễn khách yêu thơ
Buồn thay câu đợi câu chờ câu mong
Anh đem rơm đốt lửa lòng
Để tìm cho được câu mong thủa nào
Gió vờn sóng lúa xôn xao
Lúa đâu phơi sữa hôm nào qua đây
Muốn đong đong mãi cho đầy
Cho vui lòng mẹ tình thầy ước ao
Muốn đời yên lặng mà sao
Ai đem giống tố khoét vào trong tim
Chạnh lòng chẳng thể lặng im
Nửa đêm hoảng hốt lật tìm câu thơ
Trời ơi em vẫn ước mơ
Người ta thì lại thờ ơ thế à?
Thương thay kiếp phận đàn bà
Trời bung nắng lửa làn da nhuộm sầu
Mà sao lòng dạ dỗi hờn thế em?
Gió lay động cả cánh rèm
Trăng nhòm khe cửa sao em hững hờ
Nát lòng viễn khách yêu thơ
Buồn thay câu đợi câu chờ câu mong
Anh đem rơm đốt lửa lòng
Để tìm cho được câu mong thủa nào
Gió vờn sóng lúa xôn xao
Lúa đâu phơi sữa hôm nào qua đây
Muốn đong đong mãi cho đầy
Cho vui lòng mẹ tình thầy ước ao
Muốn đời yên lặng mà sao
Ai đem giống tố khoét vào trong tim
Chạnh lòng chẳng thể lặng im
Nửa đêm hoảng hốt lật tìm câu thơ
Trời ơi em vẫn ước mơ
Người ta thì lại thờ ơ thế à?
Thương thay kiếp phận đàn bà
Trời bung nắng lửa làn da nhuộm sầu
Em lang thang giữa hai hàng phượng vĩ
Trả lờiXóaMột cung trời biết thủ thỉ cùng ai
Hồn cô liêu như tìm kiếm miệt mài
Chân vẫn bước mắt nhìn ai thất thểu
Nếu cuộc đời có " Giá như" và " Nếu"
Chẳng phải buông lời "thằng đểu" luyên thuyên
Thì đẹp lắm thay đôi mắt nhung huyền
Đẹp đẹp mãi hồn xuôi miền ký ức
Chỉ có vui đời ta không có tức
Gió đượm hương nồng sực nức cánh hoa thơm
Cũng vì hai chữ " Yêu thương"
Trả lờiXóaCho nên cũng một "Lẽ thường" đó thôi
Trăm năm cũng kiếp luân hồi
Chữ thương chữ nhớ để rồi tương tư
Lời nào nói đúng thì ư
Lời nào chưa đúng ứ ừ nhé em
Phong thư khép kín giở xem
Gió lay động cả cánh rèm thướt tha
Bầu trời sắc thắm màu hoa
Cung trời xa lắc vẫn hòa vui chung
Gió đâu có thổi lạnh lùng
Reo câu quan họ " Tương phùng" giao duyên
Mùa vải thiều năm nay trúng vụ
Trả lờiXóaĐã bao ngày ấp ủ chờ mong
Giờ đây cũng đã thỏa lòng
Vải thiều chín đỏ cùi mòng to ghê
Vui thay cả miền quê Lục Ngạn
Đồi vải thiều ngập choán đồi cao
Bắc Giang ơi thật tự hào
Mọi nhà giàu có nhà cao thêm tầng
Hè vui quá ôi vầng nguyệt sáng
Vợ chồng son lai láng tình quê
Ô kìa biển đợi ngày về
Vui cùng sóng vỗ tràn trề niềm vui
Người đi đâu quên câu thơ cũ
Trả lờiXóaGió phương nào gió rủ lòng thương
Thổi người về với quê hương
Mang người về với người thương đợi chờ
Vừng trời đông ước mơ còn đó
Đỏ tươi hồng lời ngỏ chưa phai
Đã mang thân kiếp làm trai
Bốn phương biền biệt miệt mài kiếm ăn
Thì xin chớ lăn tăn nhiều nhé
Đã qua rồi tuổi trẻ đương xuân
Về đi tình để thêm gần
Người ơi thương nhớ tấm thân gầy mòn
Chiều hè ơi miếng ngon vẫn đợi
Người thương ơi vời vợi cách xa
Vườn hồng vẫn thắm sắc hoa
Gió ơi thổi mải cho ta gặp người