Gạt buồn một góc trời riêng
Ta đi tìm chốn thiêng liêng đợi chờ
Gói lòng trọn cả vào thơ
Gói tình vào cả trong mơ giấc nồng
Hè oi cứ ngỡ mùa đông
Môi thâm cứ ngỡ má hồng nắng xuân
Biết xa cứ ngỡ rằng gần
Biết mái nhà trần cứ ngỡ nhà tranh
Biết là hai chữ em anh
Ôi sao thân thiết như canh dọc mùng
Biết là chẳng phải của chung
Ngỡ như tay nắm mà cùng sóng đôi
Biết là chữ ứ là thôi
Nhưng sao lại nhớ để rồi tương tư
Biết là gói trọn vào thư
Mà sao lại thấy hồn như lạc loài
Biết là tâm chẳng nghĩ sai
Nhưng mà lại thấy hoa mai cuối mùa
Biết là khế lắm quả chua
Mà sao lại nhớ canh cua chiều hè
Biết là râm rả tiếng ve
Mà sao tai lại phải nghe gió hờn
Biết là mưa lạnh từng cơn
Mà sao lại thấy cô đơn hão huyền
Biết là vẫn có tý duyên
Mà sao chỉ thấy mạn thuyền bướm bay
Biết là lúc tỉnh lúc say
Nhưng sao lắm lúc lắt lay cõi lòng
Biết là nước đục nước trong
Sao thấy trong lòng gờn gợn màu xanh
Biết là mơ có thể thành
Cung trời vọng tiếng vàng anh cứ chờ
Thôi gom tất cả vào thơ
Anh dạo nhạc chờ cứ đợi đi em....
Ta đi tìm chốn thiêng liêng đợi chờ
Gói lòng trọn cả vào thơ
Gói tình vào cả trong mơ giấc nồng
Hè oi cứ ngỡ mùa đông
Môi thâm cứ ngỡ má hồng nắng xuân
Biết xa cứ ngỡ rằng gần
Biết mái nhà trần cứ ngỡ nhà tranh
Biết là hai chữ em anh
Ôi sao thân thiết như canh dọc mùng
Biết là chẳng phải của chung
Ngỡ như tay nắm mà cùng sóng đôi
Biết là chữ ứ là thôi
Nhưng sao lại nhớ để rồi tương tư
Biết là gói trọn vào thư
Mà sao lại thấy hồn như lạc loài
Biết là tâm chẳng nghĩ sai
Nhưng mà lại thấy hoa mai cuối mùa
Biết là khế lắm quả chua
Mà sao lại nhớ canh cua chiều hè
Biết là râm rả tiếng ve
Mà sao tai lại phải nghe gió hờn
Biết là mưa lạnh từng cơn
Mà sao lại thấy cô đơn hão huyền
Biết là vẫn có tý duyên
Mà sao chỉ thấy mạn thuyền bướm bay
Biết là lúc tỉnh lúc say
Nhưng sao lắm lúc lắt lay cõi lòng
Biết là nước đục nước trong
Sao thấy trong lòng gờn gợn màu xanh
Biết là mơ có thể thành
Cung trời vọng tiếng vàng anh cứ chờ
Thôi gom tất cả vào thơ
Anh dạo nhạc chờ cứ đợi đi em....
Hồng vàng phơi nắng phơi sương
Trả lờiXóaNhụy hoa thơm ngát ong thường vuốt ve
Hương bay ngập cả phòng the
Gió hờn gió giận đêm hè đấy thôi
Nhụy hoa ong hút mật rồi
Thì hoa lại nở để rồi mật ngon
Mật ngon ắt phải vẫn còn
Cớ sao lại sợ núi non khó trèo
Hoa này phơi nắng phơi mưa
Trả lờiXóaCòn tươi sắc thắm vẫn chưa ai sờ
Nhụy hồng đẹp cả trong mơ
Mắt lai lúng liếng đón chờ hoàng hôn
Câu thơ như đặt vào lòng
Trả lờiXóaNghe như một nỗi nhớ mong đợi chờ
Nhưng mà thơ chỉ là thơ
Cứ coi như khúc nhạc chờ người ơi
Biết sao chẳng nói thành lời
Tiên Rồng cũng một khoảng trời nhớ nhung
Bắc Nam đâu có lạnh lùng
Lời thương như ngỏ ta cùng sánh đôi
Hoa thơm nở thắm sắc rồi
Ngắm hoa lòng cứ bồi hồi trong tim
Câu thơ viết giở đi tìm
Biết rằng như thể tìm chim xổ lồng
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Miễn sao vẫn chảy đỏ hồng trái tim
Gió vẫn thổi nát tan hồn phiêu bạt
Trả lờiXóaGom phiêu bồng bằng câu hát du dương
Vươn cao lên ôm cả một trời thương
Âm vang mãi lời ca du theo gió