Người phương xa gởi ngàn thương nhớ
Phút mặn nồng ta ngỏ cùng nhau
Nhưng mà đời ai biết về đâu
Khi lời ngỏ vẫn thẳm sâu trong dạ
Em với anh hai phương trời lạ
Thật vô tình xao xuyến con tim
Anh đã cho chí hướng đi tìm
Mà đời lại ngàn trùng cách trở
Trái tim hồng chót buông lời ngỏ
Có lẽ nào dễ bỏ đâu anh?
Trái tim em như của để dành
Vô tình trao anh rồi lịm tắt
Em đã đi trên con đường hiu hắt
Con đường dài chẳng phút dừng chân
Nghe tiếng ai như tiếng người thân
Cứ mỗi lúc lại gần thêm chút
Em vẫn nghe ngoài trời chim hót
Sao thấy buồn nhỏ giọt lệ rơi
Ai đã gieo giông tố đường đời?
Lòng cũng biết tình người luôn ấm
Ngoài trời nghe giọt mưa lấm tấm
Chẳng đủ mát lòng tô thắm gái quê
Con đường xa em vẫn đi về
Nghe tiếng ai vỗ về an ủi?
Có biết không tháng ngày lủi thủi
Chẳng ai cùng chung lối cùng đi
Em trách anh cũng chẳng được gì
Đành trách phận nhiều khi tại số
Cuộc đời này mình tôi là nhớ
Một lời yêu lời ngỏ hôm nào
Trái tim tôi và người ấy xuyến xao
Có những lúc dạt dào xúc động
Những ngày vui hưởng luồng gió lộng
Thấy mát lòng nhanh chóng biết yêu
Bao nghĩ suy chẳng để được nhiều
Chỉ dang dở kiếp nghèo bạc phận
Trời cao ơi !bao năm lận đận
Để rồi ta được nhận được trao
Tưởng trong mơ hương sắc ngọt ngào
Phút giật mình buồn sao khó tả
Cuộc đời cũng nhiều khi vất vả
Hạnh phúc thì khó trả quá sao?
Muốn kêu trời trời ở trên cao
Mối tơ vò làm sao gỡ được
Biết người ta vẹn tình sau trước
Cũng khó lòng dễ vượt gian nan
Chẳng biết chi-hay phải đầu hàng?
Vẫn biết rằng tình chàng ý thiếp
Đêm mưa buồn gió lùa qua liếp
Thấy chạnh lòng lời ngỏ ai giao?
Văng vẳng nghe lời nói ngọt ngào
Để nhớ thương xuyến xao khó nói
Cơn gió nào mang tình nóng hổi
Đã lùa vào thổi mát con tim
Phút ngập tràn tưởng đã có duyên
Nhưng có khi con thuyền khó đến
Phương xa ơi lòng em là bến
Thuyền thì xa khó đến bến rồi
Sao thuyền không đến tận bờ vui
Để bến lỡ ngậm ngùi chờ mãi
Bến đợi thuyền bao năm trống trải
Thuyền ơi thuyền ai lái thuyền đi?
Gió ngoài khơi vẫn tiếng thầm thì
Chẳng biết ta nghĩ gì phía trước?
Ai dám đùa bông hồng trước hoàng hôn
Để cho ta nỗi buồn vương vẫn mãi
Gió heo may sao lạnh lòng tê tái
Ô phải rồi đời ngang trái éo le.
Ta đi qua những rạo rực ngày hè
Đón mùa thu lại về bao lá rụng
Trước hoàng hôn sao lòng ta lúng túng
Chẳng thể nào ôm gió lộng lùa qua
Hoàng hôn ơi em vẫn là bông hoa
Vẫn ngát hương giữa dòng đời hối hả
Nhưng kiếp người còn bao điều vất vả
Một đoá hồng lặng lẽ toả mùi hương
Em biết rằng bông hồng đọng giọt sương
Mà xuyến xao giữa đêm trường lạnh giá
Ánh hoàng hôn đâu cho ta tất cả
Một bông hồng chả làm được điều chi
Một chút hương mong muốn góp được gì
Trong gió lộng vẫn thầm thì nỗi nhớ
Hoàng hôn ơi mở toang khung cửa sổ
Đón mặt trời chiếu rạng tấm lòng son
Chân trời xa lý tưởng sống vẫn còn
Mà sao đợi mỏi mòn hai hõm mắt
Đêm khuya rồi gió lùa qua kẽ vách
Thấy lạnh lòng chẳng dám trách trời xa
Để bông hồng mãi mãi ngát hương hoa
Dù bé nhỏ muốn giao hoà sức sống
Ta dang tay ôm trời cao gió lộng
Phút ngập ngừng sao lóng ngóng ngất ngây
Để rồi đời lúc nửa tỉnh nửa say
Bông hồng tươi chẳng chờ ngày héo rũ
Trong giấc mơ bao nhiêu lần ấp ủ
Ngát hương đời nó cũng đủ làm duyên
Bến đợi bao năm gặp lại con thuyền
Thuyền đi xa chớ quên lòng bến đợi
Bao năm qua chặn đường xa vợi vợi
Phút chạnh lòng em ngồi ngắm trăng ngân
A-KHI EM ĐÃ TỈNH HÔN MÊ
Khi bất tỉnh thì đâu có biết
Biết bao người thân thiết bên ta
Người thân dưới một mái nhà
Nụ cười rạng rỡ thật là mừng vui
Nay em đã qua rồi nạn kiếp
Con đường xa đi tiếp khó quên
Mẹ em cười thật là duyên
Khi em tỉnh dậy mẹ thêm vui lòng
Cả nhà đợi chờ mong từng phút
Bao nỗi lo hoảng hốt lắm thay
25 tiếng cũng hai ngày
Tiếp 9 chai nước em đây tỉnh liền
Khi em tỉnh gọi tên anh đó
Cả nhà vui niềm nở bên nhau
Em thì em nhớ từng câu
Trách anh cứ để cho nhau phải buồn
Chị gái em đưa luôn điện thoại
Em mở rồi cứ mải đọc tin
Bao nhiêu tin nhắn còn nguyên
Cả nhà cười bảo có duyên không kìa
Em e thẹn mải mê em đọc
Cả nhà trêu con nhóc biết yêu
Tự nhiên em thấy khoẻ nhiều
Bên người thân thiết thương yêu của mình
Cuộc đời đầy ắp nghĩa tình
Đời em xin giữ trong mình trăm năm
Lúc chưa tỉnh ai thăm đâu biết
Bao người quen thân thiết chờ mong
Mẹ rơi nước mắt ròng ròng
Cả nhà lo lắng não lòng anh ơi
Khi em tỉnh nhà vui lắm đó
Bao nụ cười niềm nở bên em
Tạo cho em sức mạnh thêm
Vượt qua hoạn nạn để em yêu đời
Em đã tỉnh bao người thân thiết
Em một lòng chỉ biết cảm ơn
Mong sao đời sẽ đẹp hơn
Người thân bên cạnh sớm hôm quây quần
Tình anh đó ngàn lần em nhớ
Em khắc ghi lối nhỏ trong tim
Cả đời không thể nào quên
Tình anh đẹp mãi tô thêm cuộc đời
Cảm ơn chị ngàn lời không hết
Anh rể ơi em biết công to
Từng giờ mong ngóng âu lo
Em qua cơn bệnh phúc to bằng trời
Nói sao hết- ngàn lời không hết
Trong lòng em vẫn biết người thân
Vẫn còn chờ ánh trăng Ngân
Hoa hồng đang nở mùa xuân ngập tràn
2-CHỊ GÁI CỦA EM
Bao tin nhắn rành rành ra đó
Chị đọc rồi đã rõ bệnh em
Chị lo bệnh sợ nặng thêm
Chị mong chị đợi chờ em tỉnh rồi
Đừng chấp nhé những lời chị cáu
Trong gia đình mới thấu hiểu nhau
Chị em không ý xấu đâu
Mong anh hãy hiểu những câu trả lời
3-NIỀM TIN
Cơn hoạn nạn qua rồi anh nhỉ?
Em lại về hú hí vui chơi
Hoa hồng này vẫn đẹp tươi
Thoảng hương ngan ngát bên người thân yêu
Em biết anh thương nhiều lắm đó
Bao nhắn tin theo gió đến em
Tiếp cho sức mạnh tăng thêm
Để rồi mau khoẻ để em yêu nhiều
Khi mới tỉnh anh yêu em gọi
Cả nhà vui cười nói bên nhau
Nó vừa mắc bệnh "tình sầu"
Cho nên bất tỉnh nó đâu biết gì
Đọc tin anh thầm thì to nhỏ
Trong lòng em lại nhớ đến nhau
Cả nhà vui hỏi mấy câu
Làm em ngượng chết vì nhau phải lòng
Những tin nhắn từng dòng em đọc
Thấy lòng anh đã khóc vì em
Đọc xong em thấy yêu thêm
Tình anh mãi mãi bên em trong đời
Em tỉnh rồi anh vui lên nhé
Cả nhà vui đôi trẻ thương nhau
Để rồi vẹn nghĩa trầu cau
Cho môi thắm đỏ bên nhau trọn đời
yêu ơi sao không giống bài ca? Để cho
đời mãi nở hoa chân lý" Tưởng rằng chỉ có cháu suy nghĩ vậy. Cám ơn Chú!
Cuối trời lãng đãng mây trôi hững hờ
Tiếng thu hay tiếng gió lùa
Má em ửng đỏ hỏi thu đâu rồi?
Hoa cỏ may kéo chân tôi
Nhớ ai mà cứ bồi hồi khó đi
Bâng khuâng lẩm bẩm thầm thì
Nhớ chiều thu ấy em đi trên đường
Mà sao chẳng có người thương
Chỉ nghe hoa sữa cứ vương mái đầu
Nhớ về thu trước qua mau
Em đi rụng trắng hoa cau bên thềm
Thu nay bày tỏ nỗi niềm
Gửi về nơi ấy chớ quên thu về.
Mà thơ chứa đựng một trời thương yêu
Để em mắc bệnh tình sầu
Để ai phải khổ vì nhau thế này.
Đêm rằm dưới ánh trăng Ngân
Cua nhìn Cua ngắm chị Hằng trên cao
Đêm về trong giấc chiêm bao
Cua là chú Cuội cùng Hằng dạo chơi
Giật mình tỉnh giấc chiêm bao
Người yêu anh hỡi bây giờ ở đâu.
Anh về ôm mối tương tư
Người tình trong mộng bây giờ ở đâu?