THÀY GIÁO GIÀ -ÔI CÁI NGHIỆP CẦM CA
Mấy chụcnăm rồi theo nghiệp cầm ca Từ buổi sơ khai tình nhà nghĩa nước Chắt chiu âm thanh trong tâm hồn có được Bán cho đời câu thân thuộc tình quê Đèn sân khấu tắt ta lại về chốn cũ Mấy mươi đồng đâu có đủ sinh nhai Những tháng năm bươn trải mãi hoài Đòn xoay chuyển mong ngày mai tươi sáng Yêu quê hương suốt đời theo Đảng Trái tim hồng sống cho đáng làm trai Ôi nghệ sĩ đêm sân khấu cười hoài Về đời thường hỏi mấy ai có biết? Bởi lòng ta nhuộm màu hồn Việt Trong tâm hồn yêu tha thiết quê hương Nghề hát ca nay cũng một lẽ thường Đời sống nâng cao,đồng lương dễ kiếm Nghề sĩ nghèo ngày nay sao thấy hiếm.
Lễ hội xuân trống làng quê đã điểmTrăng quê mình đón những buổi văn côngGià trẻ gái trái cũng đến thật đôngTrong đám ấy có một ông lặng lẽÔng giáo già suốt một đời trai trẻHiến dâng mình thương em bé làng quêBao chuyến đò ngang một cõi đi vềSương nhuộm bạc mái tóc thề đâu mấtThầy giáo già hôm nay sao lật đậtVẫn kiếp nghèo,đời cũng vất vả thay.Đảng đã quan tâm đời sống mỗi ngàyÔi quốc sách nghe mà hay đến thế.Con đường xa ôi cuộc đời dâu bểĐức độ ghi lòng đâu có dễ thả phanhQuê hương ơi giờ đổi mới thật nhanhTa muốn hét lên hóa thành chim hótĐón cơn mưa đầu mùa hè nhỏ giọtDâng trào lên những mật ngọt đắm sayTheo ta đi đi mãi những ngàyMột kiếp sống kiếp làm thày như thế.
XIN ĐỪNG KẺ CỘT ĐEM SONghiệp cầm ca xưa nghèo lắm đó
Đến bây giờ mấy ai có hơn đâu
Vẫn miệt mài trong những đêm thâu
Trên sân khấu vẫn bù đầu đấy chứ.
Khổ thân anh em ơi đừng thử
Kiếp làm thầy khác chi nghiệp cầm ca
Biết rằng nay nhiều nghệ sĩ xa hoa
Mỗi tối cát xê khó mà tưởng tượng
Dẫu hiền tài tuy nhiên được hưởng
Đâu mấy người đi theo hướng đó đâu
Người nghệ sĩ nay vẫn phải cùng nhau
Về quê nghèo ca nhưng câu chèo cổ
Thế hệ hôm nay bảo người cổ lỗ
Vẫn mãi nghèo ôi cái nghiệp cầm ca
Nghề thầy giáo đâu có khác gì xa
Trên bục giảng vẽ hoa hay vẽ tượng
Biết rằng mình vẽ chân trời có hướng
Đâu dễ học trò mở rộng chiều cao
Đâu phải các em ai cũng vượt rào
Khán giả bỏ về khác nào thầy dạy giở.
Khi bắt đầu trong niềm vui hớn hở
Suốt chặng đường dang dở mấy ai?
Lững thững chân đi tiếp bước đường dài
Trong đêm tối bông hoa mai chợt sáng
300 năm trước không gần không xa
Tố Như cụ đã khuyên ta
Thôi thì tặc lưỡi để mà sống vui .
tối ngon miệng hem anh??????
nhớ trăng thơ khóc bàng hoàng thơ say
thơ là thơ của tình ai
thơ là thơ của lòng say đắm lòng
thơ yêu ai đó chưa chồng
thơ mong thơ đợi tình hồng thơ yêu
Ông giáo già suốt một đời trai trẻ
Hiến dâng mình thương em bé làng quê
Bao chuyến đò ngang một cõi đi về
Sương nhuộm bạc mái tóc thề đâu mất
Thầy giáo già hôm nay sao lật đật
Vẫn kiếp nghèo,đời cũng vất vả thay.
Đảng đã quan tâm đời sống mỗi ngày
Ôi quốc sách nghe mà hay đến thế.
Con đường xa ôi cuộc đời dâu bể
Đức độ ghi lòng đâu có dễ thả phanh
Quê hương ơi giờ đổi mới thật nhanh
Ta muốn hét lên hóa thành chim hót
Đón cơn mưa đầu mùa hè nhỏ giọt
Dâng trào lên những mật ngọt đắm say
Theo ta đi đi mãi những ngày
Một kiếp sống kiếp làm thày như thế
...Bài thơ hay quá...Một cuộc đời thật đẹp....một ông giáo thật xanh...bài thơ thật hay cuadongbackinh ạ...cỏ chúc cuadongbackinh thật nhiều sức khỏe, nhiều niềm vui
khi ta nằm ngủ trên tim của nàng
hôn em say đắm nồng nàn
rồi ta chết cứng bên nàng ngất ngây
trời ơi ta đắm tình say
môi hôn tình ái ngập đầy trên em...!
hì
đừng ép em
hix
đừng làm thơ dụ dỗ tình yo em
xin anh,xin anh đừng
bài thơ day quá em yo mất ùi
cô em mắt biếc đứng soi bóng chiều
say trăng cùng nước say ai yêu mình
tình là gợn sóng lung linh
tình là ánh sáng bình mình tuyệt vời
tình yêu là nụ cười tươi
tình là ánh sáng mặt trời ban mai (trả lời cùng GiaoThoa,xktt 1 phút)
đáng đem roi đánh một và trăm nghe
thơ hay như vậy tài ghê
sao không " truyền đạt " cho ta vài bài
chúc cua thắng lợi ngày mai.
Nghề đẹp nhất trên đời
Là nghề dạy học
Người đẹp nhất trên đời
là người giáo viên nhân dân
Chúc bạn tràn đầy niềm tin và hy vọng
Levanm45
NGHỀ CAO QUÝ NHẤT TRONG BA TRIỆU NGHỀ
LẠI CÒN ĐƯỢC LẮM NGƯỜI MÊ
HÊ HÊ HỀ HỄ HỀ HÊ HỂ HỀ !
Nắng trải đường đi đến tận nhà
Cất tiếng ca vui trời dịu mát
Lộc vừng tươi lại nở thêm hoa
Lồng lộng trời cao diều lộng gió
Dạt dào đất mẹ bướm lượn qua
Cái nắng chiều nay vừa chợt tắt
Trăng treo đầu ngõ sáng lòng ta
@cuadongkinhbac
Cảm ơncuadongkinhbac ghé thăm và để lại bài cảm tác. cuadongkinhbac có thể suy nghĩ sửa vài từ để bài thơ theo thể thơ Đường luật, thì bài thơ sẽ là là bài họa hay đó! Chúc cuadonkinhbac vui khỏe!
Bay bổng bốn phương khắp năm châu....
Mỗi con người mỗi nghiệp tài ba...
Và như nghệ sỹ gặp là vào gam..hehe
KÌ NÀY CUA LẠI TỰ DO
LÀM CHO LÀNG ẢO CO GIÒ ĐUỔI THEO
VẬN ĐÔNG VIÊN GIỎI LEO TRÈO
THƠ HAY CHẠY KHỎE LẠI ĐÈO TÌNH TANG
AI MÀ SO ĐƯỢC? NHẤT LÀNG !!!!!!!!!!!
Trăm năm vẫn khúc nhạc chờ trong tim
Dù cho bảy nổi ba chìm
Máu hồng vẫn đỏ trái tim chẳng ngừng
Mong em chớ có dửng dưng
Miếng trầu cánh phượng cứ bưng ra mời
Cho thơ anh thắm tình đời
Anh xin làm rể góp lời thơ chung
he he
Âu cũng là duyên phận mỗi con người trong xã hội
Hình như ông TRỜI đã xếp đặt cả không cưỡng lại được
Chẳng than vãn làm chi
Cầm ca một kiếp má hồng chóng phai
Thôi đừng than ngắn thở dài
Nghề nào cũng quý lộc tài khác nhau.
Trao bao tiếng hát đơm hoa cho đời
Quý sao nghề giáo bao đời
Vun cho chồi vững giữa trời xanh cao
Cua Viết bài này xúc động tim ta
ĐỂ TA CHUA XÓT TÌNH XA LỆ SẦU
KHI TÌNH YÊU ĐÃ XANH XAO
LÁ THU VÀNG CŨNG PHAI MÀU ÁI ÂN
LANG THANG TRONG KIẾP PHONG TRẦN
NGHE MƯA LÁ RỤNG ĐÊM TÀN HẮT HIU....!
Đẹp lắm chứ cái nghề thầy giáo.
Nghề chăm hoa quản gì gió bão,
Vun mỗi chồi mầm thành một sức xanh non.
Mặc cho ai cứ suy tính mộng tròn,
Tôi vẫn yêu bảng đen và phấn trắng.
Đời bình dị nhưng sao mà sâu lắng,
Người gieo mầm cho cuộc sống tương lai.
Yêu sư phạm một tình yêu không phai,
Một mối tình cao hơn mọi mối tình đẹp nhất.
ai lau dùm lệ tôi cười tương tư?
tay tôi nắm lấy lòng thơ
vải tung như lụa ngập bờ trăng yêu
trăng là trăng của tình yêu
trăng là trăng của những chiều nhớ mong
Đã ngèo hèn còn chế diễu chê bai
Đời đổi mới một hai đổi mới
Cầm ca giờ nhả ngọc phun châu
Nghệ sỹ nghèo giờ ở nơi đâu
.....................
Cũng là nghề nhưng chở đò đưa khách
Được ví von với người thày dạy học
Và tranh treo là ông "thày đồ cóc'
Chưa hết đâu còn "Qua sông...với sóng"
Bao nhiêu thứ trả lương thày như thế
Nên dáng thày còng dáng cái com pa
Nghề chở đò hiểu lắm những phong ba
Và cũng hiểu những cuốc gia, cuốc sách...
Đọc thơ xong ngẫm thấy lòng nao nao
trăng là trăng của những chiều nhớ mong
trăng là trăng của dòng sông
đêm nay đốt ánh tơ lòng đê mơ....
trăng là trăng của đợi chờ
trăng là trăng của tình mơ ta sầu