CHÚC MỪNG 37 NĂM GIẢI PHÓNG MIỀN NAM
THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC VÀ QUỐC TẾ
Cha lên đường theo tiếng gọi thiêng liêng
Phút chia tay gói tình riêng trong dạ
Bước chân đi theo dòng người hối hả
Tiếp bước lên đường vì tất cả tiền phương.
Cha mang đi những kỷ niệm quê hương
Mang theo cả tình thương và nỗi nhớ.
Cha nhớ không lời ông bà nhắc nhở:
“Mau chở về cha mẹ nhớ -nghe con”
Ngày tháng cha đi bao mắt mỏi mòn
Sáng bừng lại bởi nước non vẫy gọi
Nhớ không cha lúc ê a tập nói
Con chúc cha đánh giặc giỏi-mau về.
Nơi quê nhà lửa cháy rực vùng quê
Đám trai làng với lời thể :quyết thắng
Cầu Long Biên vẫn hiên ngang đứng thẳng
Nước sông Hồng vẫn đỏ nặng phù sa
Giặc Mĩ mang bom trút xuống quê nhà
Máu anh hùng nhuộm pha dòng sông mẹ.
Bao hầm chông là nơi ru con trẻ
Tiếng bom gầm ,tiếng em bé ê a
Trời thủ đô như một bản tình ca
Điện Biên Phủ trên không mãi là bất tử
Con lớn rồi mon men tìm câu chữ
Hỏi xem ai những thiếu nữ anh hùng
Cấy lúa đêm trăng lòng vẫn kiên trung
Máy bay đến sống chết cùng giặc Mĩ
Quê hương ơi trong niềm vui hoan hỉ
Nước non mình chân lý đẹp lời ca
Trong lòng con một thế giới bao la
Con lớn khôn từ bài ca hy vọng
Ai ai cũng ví người thân của mình
Cũng vì cái nghĩa cái tình
Thì nghề bác sĩ hiển vinh lắm mà
Ngày nay đời sống xa hoa
Lương y từ mẫu khó mà giữ nguyên
Giá như nước tựa mạn thuyền
Thì trăm năm nữa lời nguyền vẫn son
Rêu phong bia phủ vẫn còn
Lãn Ông Hải Thượng nước non khó mờ
he he-tếu táo vớ vẩn
chúc chị và gd ngày nghỉ lễ vui vẻ hp
thế gian đau khổ rất nhiều ai ơi
nhưng lòng ta chẳng muốn thôi
không yêu là lỗ tình ơi hởi tình
bởi ta nặng nợ ba sinh
cho nên hai chữ ái tình ta mơ (một phút suy tư xktt bên nhà thuholu )
Càng ngày cua làm thơ càng hay. Lời thơ mang đầy ấp cảm xúc. Cua giỏi quá.
Chúc CĐKB có những ngày nghỉ lễ thật vui vẻ và sảng khoái nha.
Cơ thể 1 phần, gửi lại chiến trường xưa.
Những đêm mưa, vết thương "hành" khó ngủ
Cha lại cười xòa "chẳng thấm vào đâu".
Cơn sốt rét rừng, môi nâu da tái
Vẫn không là trở ngại con ơi!
Bởi trong ta, đường cách mạng sáng ngời
Dẫu máu đổ thì lòng ta vẫn quyết.
Giành tự do, độc lập cho quê hương....
(Nhặt nhạnh những ý nghĩ của bản thân nên chẳng gọi là thơ bởi không dám làm thơ với anh (chú) Cua.)