Đã lâu rồi mới có dịp về đâyMột làng quê như bao làng quê khácÔi "Cảnh Hưng" nắng chiều chợt nhạtGió đông về lay khẽ rặng tre.Lối đê mòn lăn bánh xe quaGiọt mưa phùm lâm thâm đôi máCủa mùa xuân ấm áp lạ thườngCòn ấm mãi một đời xuân bất tận.Tháng giêng này thôn quê rất bậnMạ xuống đồng cần nhưng bàn tayTấp nập sớm hôm mãi tối ngày.Tôi đã đi-đi dưới chiều xuânLòng bâng khuâng trong dạ tần ngầnNghĩ lại mình sao vô duyên quáĐi làm gì ?người ta mất việc."Ô hay chưa sao lại đến nhà"Cô chủ nhà dịu dàng dễ mếnTôi là khách không quen -sao lại đếnThật vô tình chẳng dám nói saiXuân hôm nay của hoàng hôn nhạt nắngLòng vẫn nghĩ những gì ta nên sốngĐẹp bản nhạc tình-tình bạn-mình ta./.
Một thoáng chiều xuân
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Very good!
Trả lờiXóa