Tưởng nhớ bà nội Vũ Thị Tam 97 tuổi
Chín bảy tuổi-một cuộc đời
Lá vàng cây cội ắt rời nhân gian
Một đời bạc phước gian nan
Đói no-sướng khổ-bần hàn-nổi trôi
Chín bảy tuổi-một cuộc đời
Mấy mùa xuân hạ,mấy thời thu đông
Trăm năm nghĩa vợ tình chồng
Thương con quí cháu lòng không đổi rời
Chín bảy tuổi-một cuộc đời
Hôm nay bà đã về nơi suối vàng
Bà con,cô bác,họ hàng
Cháu,con,chắt,chút,xóm làng tiễn đưa
Bà về sương gió,nắng mưa
Từ nay cháu hết sớm trưa bên bà
Bà như một bản tình ca
Cho con,cho cháu,ấy là nghĩa nhân
Chín bảy tuổi-mấy phong trần
Mới tám(9) tuổi đã đem thân ở người
Anh em chia rẽ đôi nơi
Cũng vì nghèo đói phải rời mẹ cha
(Lớn khôn đi lấy chồng xa
Chiến tranh,bệnh tật nhanh xa rời chồng
Trong làng mấy phận phòng không
Mang con về ở cùng ông trọn đời)
Lẽ thường là thế bà ơi
Ít ai có được như đời bà đâu
Ấy là tình nghĩa trước sau
Con chồng con đẻ bà đâu rạch ròi
Sớm hôm vật lộn đất trời
Củ khoai,củ sắn một thời nuôi con
Tháng năm ốm yếu gầy mòn
Con đi chống Pháp không còn thấy quê
Con đi xa-mãi không về
Con là liệt sĩ - nặng thề nước non
Ấy là vì nước vì non
Chẳng bao lâu nữa mỏi mòn xót xa
Con đi chống Mỹ phương xa
Một tin báo nữa lệ sa lòng bà
Thâm gan tím ruột bầm da
Bao công dưỡng dục-cũng là "nước non"
Ngậm ngùi nuốt lệ nuôi con
Bữa no,bữa đói,sớm hôm miệt mài
Con chồng,con đẻ cả hai
Chẳng phân biệt-nặng đôi vai của bà
Bà như một khúc tình ca
Vì con , vì cháu ,đậm đà tình thương
Cha cháu lập nghiệp "Nông trường"
Cả cha lẫn mẹ lẽ thường gặp nhau
Ấy là tình nghĩa trước sau
Miếng ngon bố giục con mau biếu bà
Bà ra từ tối hôm qua
Tối nay bố thả ao nhà "Đó Tôm"
Sớm ra tôm tép bố đơm
Con mang rang mắm ăn cơm bà về
Cỏ may san sát bờ đê
Vướng chân bà bước bà về được sao?
Bà ơi cho đến hôm nào
Mẹ cha lại bảo cháu vào mời ra
Dưa cà đơm trái trổ hoa
Trời ơi!bà ngã ruộng nhà từ đây...
Tháng năm mòn mỏi thân gầy
Đôi chân đau quá-Từ nay hết rồi
Tháng năm con nước đầy vơi
Chân đau -mắt kém-cuộc đời thật sao?
Mười tám năm kể cũng cao
Bà không đi được- làm sao thấy gì?
Cháu con săn sóc thường khi
Miếng ngon bố bảo: "Con đi biếu bà"
Thời gian trôi tuổi mỗi già
Lá vàng cạn nhựa ắt xa rời cành
Mồng 3 tháng 10 trôi nhanh
Hôm nay con cháu kết thành hàng đông
Nhẹ nhàng đưa tiễn ra đồng
Bà con hàng xóm,các ông,các bà
Tình làng nghĩa xóm đâu xa
Sống thời chia sẻ-chết là cậy trông
Mồ yên mả đẹp giữa đồng
Bốn bề đất bọc bên ông vĩnh hằng./.
Cua đồng cảm tạ vội sà sang chơi
Tình thương chia sẻ ngút trời
Vơi đi giọt lệ cho đời bớt đau
Người vợ liệt sĩ bớt sầu
Gia đình liệt sĩ thêm giàu tình thương
Tháng 7 về một lẽ thường
Việt Nam truyền thống biết nhường sẻ nhau
Chúc anh khỏe, vui
Một chiều con vắng bóng bà
Ngổn ngang ...con lại nhớ bà bà ơi !
Bà đi khuất nẻo phương trời
Nhân gian đã đến cuối đời bà ơi!
Sông dài biết đến mấy mươi
Làm sao thể sánh với người ! Người xưa..
Xin được chia sẻ... Cám ơn anh !