Cuộc đời này lắm ham muốn lắm cơ
Nhưng giông tố cũng sẵn chờ ta đó
Ta nâng niu giữ gìn cho " Lời ngỏ"
Tạo niềm tin xua sóng gió qua mau
Trái tim vàng ắt hẳn sẽ sang giàu
Niềm tin vững trước sau rồi hạnh phúc
Ham làm chi ôi bao nhiêu lời chúc
Lời qua môi rồi để tức để ghen
Để nỗi lòng giãy nảy đã bao phen
Rồi buột miệng " ôi thằng hèn đồ khốn"
Dù chông gai trên đường đời bề bộn
Du dòng người trên khắp chốn nẻo xa
Ắt trong vườn phải có một bông hoa
Toả hương sắc làm lòng ta xao xuyến
Mỗi lời nói nụ cười làm quyến luyến
Thời gian trôi ắt sẽ biến thành vui
Thoả lòng ta ắt hẳn có tiếng cười
Dang tay đón một bầu trời lý tưởng
Chính là ta đi con đường có hướng
Mà ước mơ trong tưởng tưởng hằng mong
Cười lên đi ôi phận gái má hồng
Đường chân lý là hương nồng ngập lối
Cười lên đi cho trong lòng bối rối
Vạn đường xuân ngôi sao chổi đợi chờ
Nhưng giông tố cũng sẵn chờ ta đó
Ta nâng niu giữ gìn cho " Lời ngỏ"
Tạo niềm tin xua sóng gió qua mau
Trái tim vàng ắt hẳn sẽ sang giàu
Niềm tin vững trước sau rồi hạnh phúc
Ham làm chi ôi bao nhiêu lời chúc
Lời qua môi rồi để tức để ghen
Để nỗi lòng giãy nảy đã bao phen
Rồi buột miệng " ôi thằng hèn đồ khốn"
Dù chông gai trên đường đời bề bộn
Du dòng người trên khắp chốn nẻo xa
Ắt trong vườn phải có một bông hoa
Toả hương sắc làm lòng ta xao xuyến
Mỗi lời nói nụ cười làm quyến luyến
Thời gian trôi ắt sẽ biến thành vui
Thoả lòng ta ắt hẳn có tiếng cười
Dang tay đón một bầu trời lý tưởng
Chính là ta đi con đường có hướng
Mà ước mơ trong tưởng tưởng hằng mong
Cười lên đi ôi phận gái má hồng
Đường chân lý là hương nồng ngập lối
Cười lên đi cho trong lòng bối rối
Vạn đường xuân ngôi sao chổi đợi chờ
Biết rằng giờ đã cuối xuân
Trả lờiXóaHè oi cũng sắp tới gần rồi đây
Gái làng má đỏ hây hây
Trai quê xa vợ đi xây cuộc đời
Vườn hồng ong bướm dạo chơi
Gió xuân lay một khoảng trời hư không
Trà này chính hãng Thái Nguyên
Trả lờiXóaChưa chồng chưa vợ lên duyên ngay mà
Lá xanh ta ngắt ta pha
Một ấm nước trà ấm áp tình quê
Uống nhiều ắt sẽ phê phê
Nhâm nhi thấy lưỡi tê tê sướng đời
Em nhìn liếc mắt đưa duyên
Trả lờiXóaCái môi đo đỏ dịu hiền lắm thay
Má hồng phấn thắm mà say
Tóc bồng trong gió heo may dưới trời
Nụ cười duyên quá em ơi
Ngắm em như thấy đất trời nở hoa
Thôi thì anh cứ ngắm qua
Không thì lại khổ về nhà tương tư
Vẫn khát khao như thủa nào còn bé
Trả lờiXóaVẫn yêu đời như tuổi trẻ nồng căng
Vẫn ngọt ngào và nghị lực thêm hăng
Vẫn tương tư như chị Hằng duyên dáng
Ta yêu đời nhớ công ơn Đảng
Ta tự hào tươi sáng ánh bình minh
Ta sống đời ta ôi đậm nghĩa tình
Ta tự nhủ có lúc mình tự kỷ
Và em ơi chớ có hay rầu rĩ
Cuộc đời này chân lý sáng vừng dương
Mỗi một chúng ta ánh sáng soi đường
Ngập tràn đó một tình thương vĩnh cửu
Hoa này trông giống môi cong
Trả lờiXóaĐỏ tươi khoe sắc cho lòng anh say
Đố ai biết được hoa này
Đặt tên hoa để những ngày anh thương
Cánh hoa khoe với đêm trường
Trời xuân lóng lánh giọt sương ảo mờ
Giật mình anh họa vần thơ
Gieo khúc nhạc chờ vang vọng đêm xuân
Gửi cho bè bạn xa gần
Nhụy hồng phấn thắm sắc xuân ngọt ngào
Còn anh trong giấc chiêm bao
Môi cong anh chịn ngọt ngào chưa em? há há
Tình yêu níu mãi thêm buồn
Trả lờiXóaThôi thì vội gạt lệ tuôn úa sầu
Bớt đi những ngọn tóc sâu
Làm tươi xanh lại mái đầu tóc mây
Tình đen bạc đỏ là đây
Bến sông sóng nước dâng đầy tình ta
Ván cờ tiến chốn ba hoa
Gió xuân hây hẩy làm ta mỉm cười
Thôi thì cười gượng vẫn tươi
Vẩn đủ để người man mát canh thâu
Lúa xanh xanh thắm một mầu
Lòng ta tự thấy cung sầu vơi đi
Chiều nay dạo mát bờ đê
Trả lờiXóaMùi hương cỏ mật thôn quê đượm nồng
Mắt nhìn cả một khoảng không
Muốn ôm cả một cánh đồng quê hương
Giật mình ôi ngỡ người thương
Thành ra thất thểu trên đường ngày xưa
Ngắm nhìn cỏ mật lưa thưa
Như hờn như trách cơn mưa chẳng về
Ngoằn ngoèo uốn khúc con đê
Tự dưng lại nhớ còn đề hôm nao
Đêm xuân gió mát bên hiên
Trả lờiXóaThôi ta tạo phút thần tiên cho đời
Gọi là có phút lả lơi
Mới thấy cuộc đời xuân vẫn còn xuân
Bên nhau với bạn xa gần
Nụ cười mãi nở ngỡ xuân lại về
Thôi thì đã chót đam mê
Vần thơ đất mẹ ai về tặng luôn
Xuân nay con cá dưới ao
Trả lờiXóaCứ thích mưa rào để nhảy qua đăng
Tơ vàng lụa thắm ai giăng
Trời xanh lộng gió ánh trăng ảo huyền
Tay cầm bút vẽ nét duyên
Như tựa mạn thuyền quan họ người ơi
Người ta ngắm giọt mưa rơi
Còn mình đếm giọt lệ đời hoen mi
Tò vò thì khóc tỉ ti
Còn mình biết khóc kiểu gì nữa đây?
Quỳnh hương cánh mỏng thân gầy
Đêm xuân ai đã ngất ngây cung trầm
Tay sờ vạt áo lâm thâm
Cung thanh nỗi nhịp thương thầm bóng ai?
Hoa hồng hoa cúc hoa mai
Cùng xuân khoe sắc kết đài hoa thơm
Thôi thì ba bữa no cơm
Kệ đời chả dám ôm rơm ngứa người
Gọi là có tý mua vui
Trả lờiXóaKiểu như đi nhậu thèm mùi quen quen
Nếp hoa vàng đã ngấu men
Thì ta ngây ngất một phen sướng đời
Tình là vậy đó người ơi
Bạc là giấy để sướng đời đó thôi
Đêm xuân đợi ngọn gió lành
Trả lờiXóaBao nhiêu cảm mến ta dành thi ca
Bóng ai bên bụi cỏ gà
Chen cùng cỏ mật mùi hoa ngọt ngào
Người ta ngủ cứ chiêm bao
Còn mình thao thức hết vào lại ra
Năm canh vẫn một đêm mà
Thôi thì cứ ngỡ trăng tà có duyên
Cỏ gà chặn lối chân đi
Trả lờiXóaCỏ may túm lại khắc ghi vào quần
Rõ ràng giờ vẫn còn xuân
Nên thơ có cánh chắp vần thơ duyên
Vướng quần vướng áo anh đi
Trả lờiXóaCỏ may cỏ mật cỏ gì cũng yêu
Nhớ sao cái buổi trời chiều
Chăn trâu cắt cỏ thả diều triền đê
Tại anh vốn tính ham mê
Trời buông sương sớm chưa về xóm thôn
Để em hú vía hú hồn
Đường xa bóng tối hoàng hôn buồn dần
Còn gì nữa để mà thân
Giận anh chẳng dám tình gần tình xa
Cho nên giờ chẳng một nhà
Giờ ngồi ngắm có kêu ca nỗi gì?
Bây chừ nhìn đám tóc mây
Trả lờiXóaSông quê sương lạnh giăng đầy mà thương
Nặng lòng đất mẹ quê hương
Bến sông còn đó-người thương đi rồi
Em đi để mỗi mình tôi
Sông quê bên lở bên bồi tôi yêu
Ngẩng lên nghe tiếng sáo diều
Hỏi em có biết trời chiều hay không
Hỡi ơi con sáo xổ lồng
Trách em lỡ vội theo chồng đi xa
Nay anh ngồi cạnh cỏ gà
Thấy lòng se lạnh xót xa đượm buồn
Đêm xuân trăng sáng lung linh
Trả lờiXóaTa đi tìm một chữ tình bỏ quên
Giá như ngày ấy kề bên
Lửa tình nhen nhóm thì lên duyên rồi
Giá như chẳng bảo từ thôi
Mà gần thêm chút đẹp đôi lắm mà
Giá như đừng người ta
Dửng dưng nói ngỡ như xa nửa vời
Thì nay sướng cả cuộc đời
Trong tâm đâu nợ ngàn lời khó trao