Tặng chị Hải Yến việt kiều Ma Cao
Nỗi nhớ mẹ gửi vào thơ hết
Giữa đêm thâu ai dệt đường xuân
Hoa quỳnh nhuỵ thắm trong ngần
Xa quê nhớ mẹ ngàn lần con thương
Mỗi lời thơ vấn vương trong dạ
Ngẩn ngơ lòng mà thoả ước ao
Mẹ già lòng nhớ biết bao?
Hỏi lòng thu xếp khi nào về thăm?
Mẹ ơi mẹ ! tháng năm rau cháo
Tấm lòng son thơm thảo khó phai
Sớm hôm mẹ vẫn miệt mài
Bên con bên cháu hai vai chẳng sờn
Nhớ lời ru vẫn còn trong dạ
Trưa hè oi cây lá đung đưa
Mẹ ru con dưới gốc dừa
Cho cơn gió mát mãi lùa vào con
Tiếng ầu ơ vẫn còn sâu thẳm
Có mẹ hiền sưởi ấm năm canh
Trong nôi con ngủ trong lành
Có lời mẹ hát hoá thành lời ru
Con lớn khôn lời thơ theo mãi
Như lời ca con phải thêm yêu
Thương cha thương mẹ kiếp nghèo
Một đời tần tảo dệt thêu mộng vàng
Con lớn khôn ơn ngàn công mẹ
Con thành danh ngàn lẻ ơn cha
Cho đời con nở thành hoa
Bông hoa đẹp nhất mang ra dâng đời
Nơi quê hương vẫn lời của mẹ
Đã nuôi con từ bé đi lên
Phương xa con chẳng thể quên
Tình cha nghĩa mẹ làm nên cuộc đời
Bước chân đi sáng ngời lý tưởng
Phía chân trời có hướng tới nơi
Con yêu yêu cả cuộc đời
Công cha nghĩa mẹ sáng ngời trong con./.
Ôi dòng sữa mẹ thủa nào còn thơm" CĐKB Nhớ thời thiếu muối đói cơm Nặn từng giọt sữa nuôi con tháng ngày Bây giờ cơm gạo đủ đầy Ước gì còn mẹ mỗi ngày con chăm .
Trông về bên mẹ thơm hương ngọt ngào
Mẹ nuôi con lớn dường bao
Theo chồng về tận phương nao bỏ người..
Hơn tuần nay nhiệt độ chỉ di chuyển khoảng 0 độ C - 10 độ C thôi, Anh Cua nghĩ xem có lạnh kg nhễ..? kg là rét nữa mà là cắt đó anh à, có hôm còn âm độ nữa kìa, ngày mai vui nha
Muốn về bên mẹ sớm chiều yêu thương !
Lòng bâng khuâng con nhớ mẹ, mẹ ơi !
Nhớ làm sao những lúc mẹ cười vui
Người mẹ hiền suốt đời con yêu quý
..........
Đêm nay nhìn trời sao lấp lánh
Con như thấy mình trở lại thủa ấu thơ...
Nổi trôi là kiếp lục bình Lá xanh hoa tím chùng chình mà trôi Đẹp như hương sắc của trời Thắm như môi nở của người làm tiên Ngày xưa hoa tím đủ miền Ao nhiều hoa nở triền miên sớm ngày Mẹ già cầm nó lên tay Xót xa tim rụng nhưng ngày mười lăm Đưa con gái đi lấy chồng Mà sao xót những triền sông chưa từng... Lệ tràn khóe mắt rưng rưng Chị con xa những miền vùng yêu thương Lục bình mọc cả ven đường Làm mẹ ta xót vẫn vương kiếp đời Nào đâu hoa có thay người Hoa thay quê mẹ về nơi chốn nào? Thị thành ập đến xôn xao Ao bị lấp kín lối vào đường ra Lục bình đã chết quê ta Chị đi cũng chẳng nhớ nhà nữa chăng?
gửi chú mối tình bài viết trước
để xem ao làng còn k
Hai ta nên nghĩa, ấm êm trọn đời...
Thế là anh đã quên lời
Người xưa nhắn nhủ, dặn dò hai ta
Yêu thì yêu, cưới hỏi rỏ ràng
Trầu cau chẳng thấy, bông vàng càng không
Anh ơi, anh nói mẹ rằng
Mai mang sính lễ, qua nhà rước em
như viết cho mình vậy! Tình cảm ấy thật đậm lòng. Chúc chú vui và có nhiều sáng
tác mới (Anh PTV ở Qngãi)
ĐƯỜNG LINK SỊN MỚI CỦA ANH HỢP ĐẤY
http://vn.360plus.yahoo.com/huuhop.nguyen1960