Bài học nào thủa bé còn đây
Nay nghe lòng cứ dâng đầy
Nỗi niềm cảm xúc chưa khuây dâng trào
Ông vua ở nước nào ấy nhỉ?
Hoàng hậu nào hoan hỉ vui tươi
Trong cung đầy ắp tiếng cười
Hoàng cung sắp có một người sắp sinh
Cô công chúa thân hình bé nhỏ
Chắc duyên trời sắp đó người ơi
Bề tôi vui vẻ rạng ngời
Chúc mừng một chén rượu mời cho sang
Cung điện xưa trăng vàng còn tỏ
Trời thắm tươi đón gió rung cây
Thủa xưa cũng tại nơi đây
Một bà tiên ngỡ là thầy chiêm tinh
Nhân gian hỏi bấy nhiêu tình
Sao bà ác độc hỏi mình sướng không?
Lời bà phán đám đông nghe thấy
Những người nghe biết mấy hãi hùng
Công chúa sống cảnh cấm cung
Chìm trong giấc ngủ lạnh lùng rêu phong
Xót xa sầu trong lòng ngấn lệ
Nỗi buồn thương cũng để hôm nay
Chim trời vang tiếng ai hay
Rừng sâu còn đó những ngày lạnh tăm
Tiếng chim ca ngàn năm vang vọng
Hoàng tử nào võng lọng đi qua
Cánh rừng chợt nở muôn hoa
Chim bay đánh nhịp bài ca đón mừng
Ta vẫn nghe khu rừng thổn thức
Đến ngày nay ký ức chưa phai
Trời xanh ngày rộng tháng dài
Giật mình chợt tình đợi ai bao ngày
Nàng công chúa ngủ say chợt tỉnh
Hoàng tử ơi quân lính vây quanh
Nụ cười nở giữa rừng xanh
Người bên công chúa điềm lành trời trao
Điều thiện ác thời nào chả có
Muôn đời nay còn đó thiện tâm
Cung thanh xen lẫn cung trầm
Lứa đôi mãi tiếng thì thầm duyên tơ.
Mạo muội họa men bài thơ của chị và câu chuyện(công chúa ngủ trong rừng)-chúc vui
-1-
Em bảo rằng tan nát trái tim ư?
Chờ đợi,nhớ mong, nát nhừ khoảng trống
A thì đi giữa trời cao lồng lộng
Còn mình em giữa ngày rộng tháng dài
Em bảo rằng đang thiếu một bờ vai
Mỏi mắt nhìn trông dõi hoài chẳng thấy
Trong đêm khuya sao lòng run đến vậy
Giấc mơ mà! Mấy ai thấy trăng non
Em bảo rằng đời má phấn héo hon
Chóng nhạt chóng phải đâu còn tươi thắm
Trời thì cao ôi ôi ngàn dặm
Chặn đường đời ai lắm bước chân đi
Em bảo rằng lời nói ấy còn ghi
Trời trở sang đông gió thầm thì gọi
Nhưng mà sao lặng câm không dám nói
Để ru mình em tự hỏi hư không
Em bảo giờ tim đã nhiều ngăn
Có một ngăn vẫn hằn trên não
Giọt máu hồng phải đâu giông bão
Mà dòng đời lời nói hão mua vui
Gió vẫn thét thoảng đưa mùi cỏ dại
Cóng bàn tay sao thấy lòng tê tái
Thôi trách lòng ngang trái mặc mình em.
-2-
He he vui quá ngôi nhà nhiều khách đến vui thơ
-chúc chị được mùa nhé-he he
Trăng thu lồng lộng gió ngàn
Quỳnh hương hé nụ mơn man sương về
Dưới trăng bao nỗi đam mê
Ngọt ngào đắng chát cà phê vẫn còn
Người ta nước nước non non
Còn mình vẫn thắm môi son má hồng
Men say duyên thắm tình nồng
Trăng khuya lòng vẫn thấy không muốn về
Người ơi men ngấm phê phê
Còn tôi hương phấn cũng mê mẩn lòng
Cánh hoa quỳnh uốn cong cong
Đêm trăng sáng cả nỗi lòng chúng ta
Bên nhau quên cả tuổi già
Vẫn e vẫn thẹn như hoa quỳnh này
Gió vờn cánh lá bay bay
Trăng thu sáng tỏ tình này ai thương?
-3-
Gái khôn đến độ trăng tròn
Xuân thì đương độ môi son má hồng
Hễ ai ngỏ ý làm chồng
Là em vội vã qua sông bằng thuyền
Dẫu rằng bỏ lỡ chữ duyên
Bỏ đi cả một lời nguyền anh trao
Hôm em áo thắm lụa đào
Môi hồng ửng đỏ biết bao là mừng
Biết đâu anh lại dửng dưng
Chẳng đến chúc mừng mà lặn biệt tăm
Giờ này anh mới đến thăm
Trăng qua ngày rằm còn sáng được không?
Bướm bay bay mãi vườn hồng
Mình ta giờ đã đeo gông cùm rồi
Nần theo ký ức xa xôi
Một kiếp luân hồi xuân mãi còn xuân
-4-
Xuân thì đương độ môi son má hồng
Hễ ai ngỏ ý làm chồng
Là em vội vã qua sông bằng thuyền
Dẫu rằng bỏ lỡ chữ duyên
Bỏ đi cả một lời nguyền anh trao
Hôm em áo thắm lụa đào
Môi hồng ửng đỏ biết bao là mừng
Biết đâu anh lại dửng dưng
Chẳng đến chúc mừng mà lặn biệt tăm
Giờ này anh mới đến thăm
Trăng qua ngày rằm còn sáng được không?
Bướm bay bay mãi vườn hồng
Mình ta giờ đã đeo gông cùm rồi
Nần theo ký ức xa xôi
Một kiếp luân hồi xuân mãi còn xuân
-4-
Tháng bảy em sinh mưa nhiều ngập lối
Lúa quê mình chân mẹ lội ngang hông
Mẹ mang con bắt con cá bên sông
Giữa nắng hè đỏ tươi hồng má mẹ
Tháng bảy về đã dịu trời rồi nhé
Mẹ chở mình và đã đẻ em ra
Anh thương em xin anh chớ bỏ qua
Mẹ chúng ta mãi mãi là bất tử
Mẹ yêu ơi ngàn lần xin tha thứ
Biết ơn người một quá khứ vì con
Tấm thân phơi giữa mưa nắng mỏi mòn
Tóc pha sương mong ngày con khôn lớn
Em hỏi anh mẹ bao lần đau đớn
Để bây giờ khi em lớn dành anh?
He he-chúc mừng sinh nhật-chúc cô giáo và gd nhiều niềm vui thành công và hp
-5-
Lúa quê mình chân mẹ lội ngang hông
Mẹ mang con bắt con cá bên sông
Giữa nắng hè đỏ tươi hồng má mẹ
Tháng bảy về đã dịu trời rồi nhé
Mẹ chở mình và đã đẻ em ra
Anh thương em xin anh chớ bỏ qua
Mẹ chúng ta mãi mãi là bất tử
Mẹ yêu ơi ngàn lần xin tha thứ
Biết ơn người một quá khứ vì con
Tấm thân phơi giữa mưa nắng mỏi mòn
Tóc pha sương mong ngày con khôn lớn
Em hỏi anh mẹ bao lần đau đớn
Để bây giờ khi em lớn dành anh?
He he-chúc mừng sinh nhật-chúc cô giáo và gd nhiều niềm vui thành công và hp
-5-
Mỗi lời còm như một dòng cảm xúc
Mỗi bông hoa sực nức vị hoa thơm
Dù biết rằng cái bát để ăn cơm
Nhưng lắm thứ hòa nhau cùng đấy chứ
Trăng đêm nay biết anh mang nhử
Em ngỏ lời ừ ứ để làm duyên
Tình yêu ơi xin chớ luyên thuyên
Là chân thực như con thuyền cập bến
Lòng đã bảo ta đi là đến
Ngát hương nồng xao xuyến để yêu nhau
Lời nói ra còn đọng lại phía sau
Xin hãy nhớ sáng một màu trong suốt
Đã nói ra những lời xin đừng nuốt
Em đau lòng chẳng nói được đâu anh
Vẫn biết rằng ngồi dưới ánh trăng thanh
Lời ngon ngọt anh vẫn dành em đó
Như xa nhau anh lại quên lời ngỏ
Để lạnh lùng theo cơn gió bay đi
-6-
Mỗi bông hoa sực nức vị hoa thơm
Dù biết rằng cái bát để ăn cơm
Nhưng lắm thứ hòa nhau cùng đấy chứ
Trăng đêm nay biết anh mang nhử
Em ngỏ lời ừ ứ để làm duyên
Tình yêu ơi xin chớ luyên thuyên
Là chân thực như con thuyền cập bến
Lòng đã bảo ta đi là đến
Ngát hương nồng xao xuyến để yêu nhau
Lời nói ra còn đọng lại phía sau
Xin hãy nhớ sáng một màu trong suốt
Đã nói ra những lời xin đừng nuốt
Em đau lòng chẳng nói được đâu anh
Vẫn biết rằng ngồi dưới ánh trăng thanh
Lời ngon ngọt anh vẫn dành em đó
Như xa nhau anh lại quên lời ngỏ
Để lạnh lùng theo cơn gió bay đi
-6-
Gió lay tàu chuối gió vờn
Sấm vang chớp giật từng cơn mưa về
Thơm nồng cỏ mật ven đê
Ngấm trong tâm khảm hồn quê ùa vào
Làm gì lòng chẳng xuyến xao
Một phút dâng trào ngẫu hứng thành thơ
Đi trong bến đợi bến chờ
Bến thương vĩnh cửu ai ngờ lung lay
Nắm tay rồi lại phủi tay
Cứ hẹn bao ngày vẫn chẳng thấy đâu
Yêu nhau dù nói một câu
Chỉ thấy thêm sầu mái tóc hoa dâm
he he
-7-
Sấm vang chớp giật từng cơn mưa về
Thơm nồng cỏ mật ven đê
Ngấm trong tâm khảm hồn quê ùa vào
Làm gì lòng chẳng xuyến xao
Một phút dâng trào ngẫu hứng thành thơ
Đi trong bến đợi bến chờ
Bến thương vĩnh cửu ai ngờ lung lay
Nắm tay rồi lại phủi tay
Cứ hẹn bao ngày vẫn chẳng thấy đâu
Yêu nhau dù nói một câu
Chỉ thấy thêm sầu mái tóc hoa dâm
he he
-7-
Trách đời bạc phận hồng nhan
Đường tình sao quá gian nan buồn rầu
Thứ cần mà chẳng thấy đâu
Cứ thấy trong đầu toàn chữ viển vông
Thương thay phận gái má hồng
Ước một ông chồng mới khó làm sao?
Người ta kín cổng tường cao
Muốn bước vội vào lòng lại bảo ra
Thôi thì bão táp phong ba
Mình ta ngắm một trời hoa cuối mùa
he he-chúc vui-hoa theo cảm xúc bài viết của bạn
-8-
Đường tình sao quá gian nan buồn rầu
Thứ cần mà chẳng thấy đâu
Cứ thấy trong đầu toàn chữ viển vông
Thương thay phận gái má hồng
Ước một ông chồng mới khó làm sao?
Người ta kín cổng tường cao
Muốn bước vội vào lòng lại bảo ra
Thôi thì bão táp phong ba
Mình ta ngắm một trời hoa cuối mùa
he he-chúc vui-hoa theo cảm xúc bài viết của bạn
-8-
Thương thì mới gửi vào thơ
Buồn thì dạo khúc nhạc chờ cho vui
Trăng thanh gió mát đưa mùi
Lúa thì con gái ghé nơi ruộng đồng
Nhìn xa chớp nháy đằng đông
Có bóng áo hồng chân lẹ bước đi
Không yêu thì phí còn gì
Yêu thơ thì phải thầm thì mới sang
Mắt anh thì liếc mắt nàng
Lâng lâng thấy tấm lòng vàng phơi ra
Chớ đừng thoang thoảng như hoa
Hãy gần gũi để mặn mà trong nhau
Đã yêu chớ để cho đau
Trái tim nát nhàu bỏ chẳng ai thương
he he
-9-
Buồn thì dạo khúc nhạc chờ cho vui
Trăng thanh gió mát đưa mùi
Lúa thì con gái ghé nơi ruộng đồng
Nhìn xa chớp nháy đằng đông
Có bóng áo hồng chân lẹ bước đi
Không yêu thì phí còn gì
Yêu thơ thì phải thầm thì mới sang
Mắt anh thì liếc mắt nàng
Lâng lâng thấy tấm lòng vàng phơi ra
Chớ đừng thoang thoảng như hoa
Hãy gần gũi để mặn mà trong nhau
Đã yêu chớ để cho đau
Trái tim nát nhàu bỏ chẳng ai thương
he he
-9-
Đã mang kiếp chó kiếp mèo
Mấy khi chê chủ đói nghèo đâu anh?
Dù rằng sống mái nhà tranh
Chó mèo xin chớ tranh dành lẫn nhau
Biết rằng thức với đêm thâu
Có con chuột chạy chia nhau vui cùng
Ta gom làm của để chung
Gió bấc lạnh lùng ngoảnh mặt nhìn nhau
Đừng như tấm ảnh mà đau
Để rồi rụng trắng hoa cau sân nhà
Đêm đông gió rét lùa qua
Lông mèo lông chó đừng xa mà gần
He he
-10-
Mấy khi chê chủ đói nghèo đâu anh?
Dù rằng sống mái nhà tranh
Chó mèo xin chớ tranh dành lẫn nhau
Biết rằng thức với đêm thâu
Có con chuột chạy chia nhau vui cùng
Ta gom làm của để chung
Gió bấc lạnh lùng ngoảnh mặt nhìn nhau
Đừng như tấm ảnh mà đau
Để rồi rụng trắng hoa cau sân nhà
Đêm đông gió rét lùa qua
Lông mèo lông chó đừng xa mà gần
He he
-10-
Biết là nhựa sống nhân lên
Biết là môi phải kề bên mới nồng
Đàn bà phải có đàn ông
Nhưng còn bận phải qua sông lụy đò
Đường đời muôn dặm sóng to
Yêu nhiều yêu lắm chỉ lo vào người
Người ta đổi lấy nụ cười
Còn mình chăm đúc vàng mười trao tay
Biết lòng bao nỗi đắm say
Hỏi người ta có ngây ngây bằng mình
Người ta mà cứ lặng thinh
Đem bán thứ tình mua rượu thì sao?
he he
-11-
Biết là môi phải kề bên mới nồng
Đàn bà phải có đàn ông
Nhưng còn bận phải qua sông lụy đò
Đường đời muôn dặm sóng to
Yêu nhiều yêu lắm chỉ lo vào người
Người ta đổi lấy nụ cười
Còn mình chăm đúc vàng mười trao tay
Biết lòng bao nỗi đắm say
Hỏi người ta có ngây ngây bằng mình
Người ta mà cứ lặng thinh
Đem bán thứ tình mua rượu thì sao?
he he
-11-
Nàng Bân may áo tháng ba
Trời xuân nắng ấm sao mà vẫn may?
Thương chồng lạnh buốt đôi tay
Tấm thân chưa ấm mà lay lắt lòng
Bao ngày ngóng đợi chờ mong
Tháng ba chiếc áo may xong đây rồi
Chuyện xưa làm động lòng tôi
Nghĩ đông chưa hết để rồi nhớ thương
Đất trời nhỏ lệ rơi sương
Nàng Bân ơi hỡi yêu thương ngọt ngào
Tình chồng nghĩa vợ đẹp sao
Trời kia có mắt lẽ nào không thương?
Tháng ba gió bất bình thường
Trời xuân còn lạnh mà thương cho chồng
Ai gieo gió lạnh sầu đông
Gái quê tê lạnh má hồng xót xa
Trời mang hơi ấm mọi nhà
Mình em tôi vẫn nhạt nhòa lệ rơi
Cớ sao sống ở trên đời
Người người sao lại gieo lời khổ đau
Người ta nồng thắm trầu cau
Còn mình đơn lẻ xa nhau hững hờ
Buồn lòng ngồi vẽ câu thơ
Trăm năm vẫn khúc nhạc chờ không phai
Dù cho ngày rộng tháng dài
Ước mơ thắm đượm mắt lai tự tình
Đợi ngày đúng tết thanh minh
Tháng ba trời lạnh một mình em may
Áo dài ấm cả bàn tay
Trái tim thổn thổn đắm say hương nồng
Người ta có vợ có chồng
Em đây em áo đợi đông lại về
Dù đời gió lạnh tái tê
Thì em vẫn đợi anh về ngày đông
Hehe họa qua loa bài thơ của chị-chúc chị vui
- Cháu Ngọc Ác Ma qa thăm chủ nhà ạq
- Mùa đông ấm nhé Bác
-
Căn phòng nhỏ bé hoá mênh mông...
Để Cua Đồng cứ ngày ngày bò ngang
Ve vãn giấc ngủ của nàng
Nàng mãi không dậy đề chàng mộng mơ
Làm chàng tức cảnh đề thơ
Thế nên thơ mới ngẩn ngơ...như chàng...
Vào thăm cảm tác mấy câu thơ vui, chúc em luôn dồi dào bút lực.
Anh Cua hãy tới xin đừng băn khoăn khoăn…
Em cũng thích cải lương lắm đó
Chúc anh và gd nhiều niềm vui và hp
Ta lại vào thăm blog Huy Thanh
Cơn gió cuối thu sao ngọt lành đến thế
Câu giao duyên người ca chiều nắng xế
Vọng cung trầm thánh thót kế cung thanh
Ta trở về nhớ blog Huy Thanh
Trời phương nam gió trong lành vẫn thổi
Cuối thu rồi sao thấy lòng bối rối
Chim én bay về đêm tối chợt bừng lên
Ta vẫn nghe xào xạc tiếng trầu têm
Mẹ luôn tay giữa màn đêm se lạnh
Miếng trầu xinh như lời mời có cánh
Như thiệp hồng sáng ánh hào quang
he he chúc vui
Chúc anh chiều vui,luôn dồi dào thi hứng để cho bạn đọc thật nhiều thơ hay của anh
Hoạ thi ngẫu hứng mấy ai viết bằng
Cua đồng Kinh Bắc chơi sang
Làm thơ đủ kiểu trình làng quá hay
Thơ là rượu của thế gian
Phải đâu nước lọc rót tràn mời nhau
Để đời nhớ được một câu
Bạc đầu người viết chắc đâu đã thành.
Muốn biết Cua có họ hàng gì với Lão Ông Thi sĩ Hoàng Cầm không mà hồn thơ lãng mạn, tình tứ, duyê..
Tuần mới vui nhiều bạn nhé!
dạt dào tuôn chảy ngọt ngào trang thơ
người rừng cứ đứng ngẩn ngơ
dùng dằng ở lại nửa không muốn về..
vào đây tự đăng ký nè Cua ơi !
http://blog.yahoo.com/NGOTHAIPHUTHO/articles/880250/index
Giận thương ... thương giận , mai sau hương nồng
Trách trời phận bạc má hồng
Qua cầu bay áo , hỏi lòng bâng khuâng ?
Gió lay mái tóc tưởng giờ đang xuân
Bốn phương bè bạn quây quần
Câu thơ lục bát cứ ngân lên hoài
Gặp em tôi ngỡ hoa mai
Em vui tươi trẻ mãi hoài thế em?
Vần thơ em viết anh thèm
Lều thơ thấp thoáng bóng em má hồng
Cuối thu giờ sắp sang đông
Câu thơ lục bát vẫn không nhạt màu
Nụ cười ta nở bên nhau
Nét duyên còn mãi về sau khó mờ
Mà sao lòng dạ nửa mừng nửa lo
Trên cây có tổ tò vò
Con đi xây tổ con lo kiếm mồi
Gió vờn chiếc lá đơn côi
Thu bao nhiêu lá buông trôi xuống đường
Chìa tay nhặt một lời thương
Mà sao chỉ thấy hơi sương trắng đầu
Bốn mùa biết mấy canh thâu
Mắt lai vẫn trắng một màu hoa ban
he he-chúc vui
Họa thơ thì chịu, xin Cua tem vàng!
Chúc Cua đồng đêm an lành nhé!