Gió đông ơi lạnh lòng lắm đó
Ta buồn nhiều bởi gió thổi qua
Đêm đông ngồi trước hiên nhà
Gió lay tàu chuối làm ta giật mình
Sao cơn gió vô tình lạnh thế
Chiếc áo đơn chẳng thể ấm lòng
Miệt mài vẫn kiếp con ong
Phơi lưng ngày tháng sắp còng rồi chăng?
Trăng đêm đông chị Hằng đâu nhỉ?
Ló mặt ra thủ thỉ cùng ta
Cho hương sắc thắm vườn hoa
Cho tình trải rộng bao la tình người
Đời là thế nụ cười vội tắt
Môi tím bầm hiu hắt vỡ ra
Nhăn nheo vỡ cả làn da
Nẻ từng khúc đoạn như là da trâu
Cơn mưa sầu nơi đâu ập tới
Chiếc chăn bông chẳng đợi phơi ra
Vo viên mớ bảy mớ ba
Che lòng bớt lạnh làn da tím bầm
Mùa đông ơi lâm thâm ướt áo
Một cuộc đời cơm cháo mua vui
Cớ sao lại phải ngậm ngùi
Mưa sầu gió thảm sụt sùi cho đau
Ngẩng nhìn lên hoa cau chớm nở
Nắng lên rồi hé mở vừng đông
Ra vườn ngắm nụ hoa hồng
Nâng niu nhớ cả cộng đồng người thân
Tuy rằng xa kéo gần thêm lại
Nở nụ cười đâu phải vô duyên
Bên nhau ôi những bạn hiền
Trời đông thêm ấm nghèo tiền mà sang
Môi tím bầm hiu hắt vỡ ra
những vần thơ rất hay. em xin mạn phép đc lấy 2 vần trên làm của riêng khi vắng chủ.
Vẫn mang truyền thống đậm đà quê hương
Vẫn mang hơi thở con Đường
Một con Đường mới muôn phương ngạt ngào!
longdongbathanh0112
Chúc chú vui vẻ
Em tôi lúng liếng trông thương lắm mà HAY
...Bên nhau ôi những bạn hiền
Trời đông thêm ấm nghèo tiền mà sang...
Câu thơ thật chí tình chí nghĩa.!
Mong được là bạn bè để thêm ấm áp khi mùa đông đang về...
Ngày bình an bạn nhé...
Chuc Ban mot chieu vui. Khong quen cam on ban den nha choi
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc... ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Thẩn thơ thơ thẩn lượm vài đoá hoa
Trời đông hương phấn bay xa
Hồn quê vọng khắp muôn nhà thôn quê
Tiếng chuông nghe thật não nề
Đêm đông thổn thức nhớ về xa xăm
Dẫu rằng một khúc tri âm
Cung thanh nối nhịp cung trầm ngân vang
Dang tay đón ánh nắng vàng
Gạt đi lệ chảy đôi hàng thong dong
Đem thơ sưởi ấm cõi lòng
Đời như điểm tựa ước mong bến bờ
Nặn nhào góp nhặt ý thơ
Gói thành một khúc nhạc chờ tặng ai
Đâu mơ ngụ chốn trang đài
Mơ nơi thôn dã vướng hoài cỏ may
Để rồi tay nắm chặt tay
Đường xa chung bước tìm xây mộng hồng
He he-Hoạ thơ của chị-chúc một buổi tối tươi hồng
thiên thu bất tận thơ là Thiên Thai
thơ cho hồn vía bay bay
để thơ muôn kiếp yêu ai nồng nàn
thơ như suối chảy ngập tràn
dòng thơ mát mẻ tâm can hởi người !
nàng là mộng thắm đời tôi
đêm đêm tôi đứng giũa trời tương tư !
tay tôi nắm lấy hồn thơ
phun châu nhả ngọc tôn thờ giai nhân
để thơ mãi mãi rạng ngần
như trời trong sáng ,như trăng đêm rằm
để hồn bay bổng muôn trăng (mỗi trăng lá một tháng,muôn trăng ýnói thời gian vôtận)
để thơ tính ái CUNG HẰNG bay cao
để thơ ôm các vì sao
để sao lấp lánh tình trao cho nàng...
tên nàng là HOA MỘC LAN
đi vào lịch sử cùng chàng THƠ THƠ
để ta ngồi đó mộng mơ
ngàn năm tình sữ THIÊN THƠ ĐẤT TRỜI
thơ ơi ! thơ đã yêu NGƯỜI
thơ ơi thơ đã si người tôi yêu
tình tôi còn đó muôn chiều
ngàn năm mãi mãi còn yêu thơ nàng
bởi vì là Hoa Mộc Lan
nên thơ tình ái ngập tràn trong tôi
cho tôi hồn thả lên trời
đẻ tôi mãi mãi muôn đời làm thơ..!
ngàn năm còn mãi tôi mơ
giữa trời mây nước cho thơ ngập tràn
hồn tôi cùng với Mộc Lan
bay bay theo gió muôn ngàn năm sau..!
Bảo chi con nhện giăng tơ cho sầu
Bướm vàng bay lượn đi dâu
Cung đờn nỗi nhịp ngắt câu ân tình
Qua rồi má đỏ môi xinh
Cố vương níu một chữ tình bỏ quên
He he-vui nhiều chị nhé
Nâng niu nhớ cả cộng đồng người thân
Tuy rằng xa kéo gần thêm lại
Nở nụ cười đâu phải vô duyên
Bên nhau ôi những bạn hiền
Trời đông thêm ấm nghèo tiền mà sang Khổ thơ cuối hay quá anh à! Chúc anh tuần mới an vui nha!
mà khi đọc hết thấy hay hết buồn
chúc Cđ tuần làm việc mới vui vẻ
Cho lòng thổn thức bung biêng sướng đời (CĐKB)
Thơ em chỉ có mấy lời
Mà như nói hết cả đời cô ta
Chắc buồn rồi cũng xa xa
Nghiêng mình cùng nước để mà lãng quên !CSM
Cớ sao lại sợ cho đời cô đơn
Ngoài xa gió rít từng cơn
Mây gieo nỗi nhớ sao hờn ẩn đâu?
Cớ sao đời mãi vương sầu?
Để rồi sờ thấy mái đầu hoa dâm
Dù rằng một mối tình câm
Thì nên tô đẹp tình thâm hỡi người
Miễn sao đổi lấy nụ cười
Cho lòng thổn thức buông lời yêu thương
Sợ làm chị hỡi giọt sương?
Biết rằng se lạnh đêm trường săt se
Nụ hôn chạm vội e dè
Tự dưng như thấy khóc nhé bên nhau
Nhớ khí vai tựa chịn đầu
Môi thì thỏ thẻ những câu ân tình
Rõ ràng chê xấu linh tinh
Nhưng lòng vẫn một bóng hình đẹp thay
Người ơi ngày lại qua ngày
Sợ chi cho khổ đoạ đày tấm thân
Trăng khuya rồi cũng tan dần
Hoàng hôn lại tới mùa xuân lại về
Vang vang câu hát lời thề
Người đi trong nắng thôn quê ngập tràn
He he-hoạ lại bài thơ của chị-chúc chị nhiều niềm vui
ngày cuối tuần
Em tôi lúng liếng trông thương lắm mà
Nước ùa ngấm tới thịt da
Nụ cười em nở vỡ oà trời đông
Cái môi chúm chím đỏ hồng
Chân quì tay với khua dòng nước thiêng
Hớt lên một mảnh tình riêng
Cho lòng thổn thức bung biêng với đời