Gió miền quê trăm nơi trăm kiểu
Anh biết rồi anh hiểu lắm nghe
Bâng khuâng đứng giữa chiều hè
Rát tai bởi những tiếng ve kêu hoài
Gió trên sông bóng ai thấp thoáng
Bước lên đò trăng sáng vừa lên
Lúa thời con gái đưa duyên
Một cơn gió mát khó quên lắm rồi.
Em lên đò còn tôi ở lại
Kể ra đời ngang trái lắm thay
Đã yêu trên bến sông này
Gieo cơn gió mát mà say đắm lòng.
Nắng chiều quê con ong chăm chỉ
Con bướm vàng đắc chí bay ra
Gặp nhau dạo bước vườn hoa
Đợi con gió mát thoảng qua cõi tình
Trời quê hương lung linh màu nắng
Đường mòn xưa sao vắng bóng em
Gió kia lay động cánh rèm
Khách sang mà chẳng ai thèm tiếp nhau
Ngẩng lên nhìn cây cau vẫn nở
Ngắm giàn trầu hơ hớ lá xanh
Đung đưa theo gió trong lành
Mà sao xưa chẳng hóa thành mộng mơ
Gió thổi bay câu thơ năm cũ
Gió hôm nay ấp ủ nhiều hơn
Trăng xưa nay vẫn dỗi hờn
Trời mùa đông xuống đồng lội ruộng
Da tím bầm như nhuộm màu mây
Trời đông mây cứ giăng đầy
Như mưa sắp đổ xuống đây tràn bờ
Cơn gió lạnh làm ngơ cứ thổi
Lạnh trong lòng bối rối khó thưa
Đông này trời vẫn đổ mưa
Chờ xuân chưa đến người chưa trở về
Gái thôn quê trăm bề gánh vác
Đám trai làng đi các nơi xa
Miếng cơm manh áo xa nhà
Khi về nỗi một mùa hoa đỏ hồng
Gió mùa đông em chăn bông em đắp
Chờ nắng lên đầy ắp hào quang
Em đi giữa xóm giữa làng
Còn đâu cái lạnh đi ngang cõi lòng
Trên cành hoa con ong chăm chỉ
Em giật mình thủ thỉ chờ thôi
Ánh trăng dải khắp sườn đồi
Trăng lùa ấm dạ cho môi em hồng
Cởi ngay chiếc áo bông đang mặc
Em thẹn thùng vội mắc vai anh
Ước mơ nay đã trở thành
Lứa đôi đi dưới trăng thanh ảo mờ
-3-GIÓ NÓNG
Mùa hè nắng cháy làn da
Trời im tiếng gió chim ca ẩn mình
Gió vờn cây lá rung rinh
Chồi non cũng thấy trú mình trong khe
Chỉ con vang vọng tiếng ve
Tiếng kêu đứt quãng mà nghe buồn lòng
Gió nào đốt cháy thân ong
Khổ thân cho mẹ lưng còng phơi sương
Nghĩ mà cũng thấy thương thương
Biết là nghĩa nặng quê hương lời thề
Ai mang gió tới thôn quê
Em tôi nóng chẳng muốn về quê hương
Người ta vừa chộm thầm thương
Phải chi gió nóng con đường cắt đôi?
Người ta thêu tấm lụa sồi
Vẫn mong vẫn đợi vẫn ngồi lắng nghe
Mồ hôi nhễ nhoại nắng hè
Một mình với bát nước chè cô đơn
Nóng lòng gió lại nóng hơn
Bật lên ngọn lửa dỗi hờn năm canh
Đi tìm ngày đẹp trời xanh
Để nghe tiếng hót vàng anh cuối rừng
Hòa chung không khí tưng bừng
Tiễn cơn gió nóng đón mừng ngày vui
Bốn mươi chưa một mảnh tình
Sao em thích sống một mình thế em?
Gió lay động cả cánh rèm
Trăng soi khe cửa sao em thẫn thờ
Hỏi rằng bao nỗi ngẩn ngơ
Nơi nào dạo khúc nhạc chờ em ưng?
Người ta pháo nổ tưng bừng
Bà con hàng xóm chúc mừng sui gia
Còn em ngắm cảnh chiều tà
Đợi cơn gió mát thoảng qua mát lòng
Hè oi nắng nóng trời trong
Em chờ chi một con ong kiếm mồi
Hạ về phượng nở cháy rồi
Trong em cháy bỏng làn môi đỏ hồng
Rõ ràng không phải mùa đông
Người ta cất kỹ chăn bông lâu rồi
Mà sao em gái của tôi
Thản nhiên vẫn cứ mãi ngồi co ro
Em mê sông nước con đò
Sao không ngẩng mặt nhìn cò chao nghiêng
Hay là một nỗi niềm riêng
Trách đời trôi dạt bung biêng khó ngờ
Ngoài kia con nhện giăng tơ
Đợi trăng ló mặt sương mờ phủ giăng
Gió lùa qua những chồi măng
Cây tre lắt lẻo chị Hằng sáng soi
Ngày hè nắng nóng trời oi
Mình em tôi lấy gương soi ra nhìn
Dáng hình kia vẫn còn in
Thời gian lướt gấp khó nhìn lắm sao
Thử lòng một nỗi chiêm bao
Hè oi như thế làm sao lạnh lòng?
He he
-5- GIÓ MÙA ĐÔNG BẮC
Gió mùa đông bắc thổi qua
Trời đông áo ấm mà ta rùng mình
Gió lùa cây cỏ rung rinh
Vườn đào hoa nở thắm tình quê hương
Gió đông vương những giọt sương
Khổ thân em gái trên đường làm xa
Tím bầm tê tái làn da
Môi thâm lòng lạnh đã ba tháng rồi
Lặng nhìn bèo dạt mây trôi
Cây trơ trụi lá ẩn chồi nơi nao
Đêm đông gió thét gió gào
Hỏi ai vượt rét mang trao lửa hồng
Biết rằng xuân sắp tiễn đông
Mà sao vẫn lạnh má hồng em qua
He he
BÀI THƯƠNG EM GÁI ...ĐÂU RÙI ANH CUA ƠI!
Lâu nay bận gì mà im tiếng vậy Cua Đồng? Thỉnh thoảng qua lại thăm nhau nhé đồng hương!
Họa thơ anh tí nhé!
Bốn mươi tuổi em vẫn một mình
Không phải em thích "một mình" thế đâu?
Nghe gió thổi trong đêm thâu
Cánh rèm lay nhẹ thấy đau mảnh hồn.
Sáng trăng nghe dạ bồn chồn
Ngày buồn hoang hoải, hoàng hôn xuống rồi...
Ngày ngày, tháng tháng vẫn trôi
Bốn mươi em đợi, bốn mươi em chờ...
Chờ người " xuất khẩu thành thơ"
hì hì bí từ rồi anh ơi! Chúc anh ngày nghỉ vui nhiều nhé.
Mùa nào cũng có dòng thơ cua Đồng
...Em bốn mươi tuổi , chưa chồng
Tôi cũng thạt lòng nhớ nhớ, thương thương
Thương cánh chong chóng , biết xoay phương nào
Trời chẳng chịu thấp,
Đất chẳng chịu cao
Hỏi cơn gió nào, Đất gặp Trời đây ?
chuc a ngay vui ve a nhe , hom nao ranh di cafe he a
nhớ lũy tre xanh ,nhớ dòng sông nhỏ
nước nặng phù xa uốn hình dải lụa
tắm mát tuổi thơ trong xanh ước mơ
cánh đồng xanh gió mát đón thu về
đôi diều sáo ngân nga bay cao vút
nhớ áo mẹ bạch màu vì nắng cháy
quê hương ơi thương lắm tiếng đua nôi
hẹn ngày về ta sẽ thăm lại
những xóm làng thân thuộc một thời
muội qua thăm huynh nè .nghỉ hè chưa đó huynh? chúc huynh tuần mới đong đầy cảm hứng nha ,
em thick co gio vi se lam thoi tiet mien nam bot oi buc huu
chuc a ngay vui ve a nhe
GIÓ DẠI - suýt nữa thì đọc ngược!