CUA ĐỒNG KINH BẮC XÚC CẢM TRONG NHỮNG NGÀY Ở BỆNH VIỆN KHÔNG CÓ Ý VƠ ĐŨA CẢ LẮM MÀ CHỈ MẮT THẤY TAI NGHE NHỮNG GÌ ĐƯỢC THẤY TRONG THÁNG 11 -2010 –XIN PHÉP KHÔNG ĐƯA HÌNH ẢNH VÀ ĐỊA CHỈ NHỮNG GÌ CÒN HẠN CHẾ TRONG XÃ HỘI THỊ TRƯỜNG NÀY
XIN CẢM ƠN
Mấy hôm mắc bệnh nóng đầu
Mà sao hạch cổ thi nhau mọc dày
Ôi vùng gáy chỗ này đau thế
Muốn nổ tung có lẽ -hết rồi
Bệnh nghề nghiệp khổ thân tôi
Đi làm đồng nghiệp bao người bảo đi
Ra viện ở thích gì cơ chứ
Cứ lân la đủ thứ chối từ
Đúng ngày nhà giáo đau nhừ
Ôi ôi vùng não cứ như tâm thần
Bao người thân quây quần vui chúc
Bao niềm vui rạo rực trong ta
Mà sao đầu muốn vỡ ra
Ôi ôi hòn hạch cổ ta cứng đờ
Thôi ta đi nằm nhờ viện vậy
Bác sĩ nhìn mà thấy hãi kinh
Mà sao mình cứ lặng thinh
Đầu đau như thế mà mình như không
Kiếp chèo đò bao dòng nước xoáy
Mấy khi mà ta thấy đầu đau
Đông về hội tụ bên nhau
Mừng ngày nhà giáo bao câu ân tình
Có ai thấu thân hình xộc xệch
Mặt thì nhắn méo zệch cả ra
Có ai thấu hiểu lòng ta
Đang đau cứ tưởng sắp ra Trâu Quì
Ta trồng người điều chi ta quí?
Ta trồng người đâu chỉ cho ta?
Muốn dâng đời những bài ca
Tình quê cách mạng trong ta thắm nồng
Ta đi viện dù lòng chẳng thích
Một tuần qua tiêm chích cũng dày
Tiêm nhiều cứng cả hai tay
Mỗi hôm nằm viện một ngày khổ thân
Nghề nhà giáo quây quần bên trẻ
Bao niềm vui chia sẻ dành nhau
Cớ sao bác sĩ tiêm đau?
Mỗi lời nghe thấy còn đau “chữ Thầy”
Người thầy thuốc hôm nay là thế
Thời kim tiền nó chẻ lương tâm
Lòng ta tự thấy khóc thầm
Còn đâu một khúc thơ ngâm kính thầy
Xã hội ta hôm nay vẫn thế
Có ba thầy như thể rời xa
Trồng người như kiếp cầm ca
Còn ông thầy thuốc thì là thầy chi?
Cô thầy bói thích gì thân chủ
Dân lành ta một thủa vinh danh
Than ôi khổ kiếp dân lành
Cái nghèo,bệnh tật cứ dành cho ta
Ta xin dâng vườn hoa tươi thắm
Chúc dân lành đầm ấm bên nhau
Mong cho đời sống mạnh giàu
Chúc cho sức khoẻ như trâu mỗi ngày
Đừng đi viện hôm nay nữa nhé
Chớ vào nơi mổ sẻ mà đau
Xin dâng tặng một giàn trầu
Dâng buồng cau thắm- dâng câu ân tình
Bao miền quê Việt Chúng mình
Niềm vui còn mãi đượm tình tri âm
Nhấp copeef plyku đắng
Hắng một hơi mà mắng đám "thầy"
Đám" thầy" đầu đội mũ tây
Dấu hồng thập tự là thầy "đoác tơ"
Việc nhân đạo đồng bào gặp nạn
Vừa bị đau bị mắng khổ thân
Không đau cũng mất tinh thần
Huống chi người đất thấy gần trời xa
Bảo hiểm thôi chớ đâu bệnh hủi
Nhìn thấy Em bác sĩ lủi ngay
Mẹ thằng cu tí phủi tay
Em đã bảo rồi anh vẫn cứ mua
Giờ đau ốm lên chùa mà cúng
Phật chẩng chê kẻ ít kẻ hèn
Tiền đâu chạy chữa thuốc men
Chữa xong người bệnh người lành ốm luôn
Lính mới em đôi lời xin góp
Ngồi mà ngâm mà bóp sự đời
Cảm thông khách cũng có nhời
Đọc thơ anh bảng em rơi lệ sầu
Anh Cua rang ngô nhỉ!
Lương tâm nghề nghiệp để đâu
Nhân tình thế thái u sầu đa đoan
Ngồi ngẫm nghĩ sự đời cay đắng
Vừa bị đau bị mắng khổ thân
Không đau cũng mất tinh thần
Huống chi người đất thấy gần trời xa
Bảo hiểm thôi chớ đâu bệnh hủi
Nhìn thấy Em bác sĩ lủi ngay
Mẹ thằng cu tí phủi tay
Em đã bảo rồi anh vẫn cứ mua
Giờ đau ốm lên chùa mà cúng
Phật chẩng chê kẻ ít kẻ hèn
Tiền đâu chạy chữa thuốc men
Chữa xong người bệnh người lành ốm luôn
Lính mới em đôi lời xin góp
Ngồi mà ngâm mà bóp sự đời
Cảm thông khách cũng có nhời
Đọc thơ anh bảng em rơi lệ sầu
Anh Cua rang ngô nhỉ!
Hắng một hơi mà mắng đám "thầy"
Đám" thầy" đầu đội mũ tây
Dấu hồng thập tự là tay "đốc tờ"
Việc nhân đạo đồng bào gặp nạn
Nhìn bảng cheo không hạn cũng đau
Lương tâm nghề nghiệp để đâu
Nhân tình thế thái u sầu đa đoan
Lính mới em xin góp vài lời
Ngồi mà ngẫm nghĩ sự đời
Đọc thơ anh bảng em rơi lệ sầu
Ôi ôi vùng não cứ như tâm thần
Thơ văn vẫn tuôn lai láng
Để bạn bè từ blog làng lắng nghe
đi viện à, thế bác sĩ có đòi món cua rang me hok rứa
Chúc bạn ngày mới ấm áp nhiều niềm vui nhé
ốm. Thả nào gầy thế.
Em chúc anh mau khoẻ,ra viện để không còn phải nằm viện nữa
Buổi chiều vui vẻ nhé anh
Anh nằm viện mà Biển có hay đâu, thôi sương sương nghen