Kính tặng thầy giáo Lê Văn Dương nghỉ hưuEm vẫn nhớ vần thơ năm ấyMột khúc sông quê một khúc tìnhLời thầy giảng em còn ghi nhớĐi sâu vào tiềm thức thời gianTế Hanh ơi-Dòng sông thủa ấyVẫn là gương soi tóc những hàng treChỉ biết nước không quên ngày quên tháng
Mỗi vần thơ.Thầy giảng thủa nàoLà bản hoà ca cho những ước mơ caoTrước bão tố vẫn vững vàng tay láiEm láy lại lời thầy có phải?Quê hương em cũng có dòng sôngCon sông Đuống vẫn đêm ngày nước chảyCũng là gương soi tóc những bờ dâuTắm mát em thơ những buổi chiều hèLà nỗi nhớ cho bao người đi xaNghề thầy giáo như kiếp cầm caCó bao “con đường” thầy đã đi quaVới bao lớp người lần lượt vượt quaKhông sợ ngã vì “mái chèo ông lái”Ông lái đò-thầy giáo Việt Nam./.
Khúc sông quê
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cua đồng Nhâm Tí chúng mình chuột đây.
Chuột em chuột ngọc chuột bầy
Chuột anh thấp thỏm thân gầy yếu tay
Nhà nào cửa mở vô ngay
Không mời cũng đến mồi đây ta sài
Nhà nào then cửa không cài
Vào ăn rồi lấy cả hai mang về
Cua đồng mang kiếp chuột quê
Chúc cho chuột bạch vỗ về sướng ca