Trời trong xanh mây đen vừa chợt đến
Không áo mưa giờ hẹn đã đến rồi
Mưa vô tình làm ướt áo em tôi
Mưa ơi mưa! mưa to sao vội thế?
Để em tôi chuẩn bị áo đi đường
Em thân gầy sao mưa chẳng yêu thương
Vội ập đến !ôi chiến trường chống lũ
Mưa hôm nay nhớ lại mùa mưa cũ
Nhớ lối mòn hai đứa đội ô che
Rảo bước đi theo lối cũ ta về
Sao mùa ấy mưa cứ oà rồi tạnh?
Mưa hôm nay trên con đường trống vắng
Chỉ mình em chẳng có chiếc ô che
Mưa ướt rồi làm im cả tiếng ve
Một mình em giữa trời hè mưa lớn
Chẳng có ai cùng đường cùng chốn
Chẳng còn đâu chiếc ô nhỏ ngày xưa
Cánh phượng hồng lộp độp tiếng giọt mưa
Hè đã đến một mình em cất bước
Mưa đầu mùa long lanh bao giọt nước
Để lạnh lòng cho một bóng người qua
Em ở phương nào có ướt áo em không?
đỏ Chia tay rồi lòng cứ
ngỡ hôm qua Trên đường
đời ta tung cánh bay xa Mang
nỗi nhớ hạ thương vào ký ức Trên sân trường mùi sữa hương thơm phức Bóng bằng lăng vẫn rợp tím sân trường Mà xa rồi sao vắng bóng người thương Để phượng nở hết mùa rồi lịm tắt Bước đường xa trên dòng đời hiu hắt Vẫn một mình cất bước đón hoàng hôn
Ai gợi cho tôi về miền ký ức
Để đêm dài thao thức nhớ về em
Để tim hồng được ngấm hơi men
Mà chẳng thấy người quen đâu nữa
Để con tim dạt dào bốc lửa
Để nụ cười chan chứa nhớ về nhau
Em đang đi với gã đàn ông
Phải chẳng ông kia chính là chồng
Chúc hp má hồng em mãi đỏ
Như vần thơ ngọt ngào thương nhớ
Như nỗi lòng bày tỏ cùng ai
Ngày xưa đứng dưới phượng hồng đưa duyên
Mà sao em đã vội quên?
Tiếng chàng thổn thức bên thềm ngắm trăng
Tiếng ai như tiếng chị Hằng
Đêm hè soi bóng mấy thằng đi câu
Cành cao mấy chú ve sầu
Còn kêu sang sảng hỏi nhau đâu rồi
Hè về rạo rực lòng tôi
Mùa thi đã tới nói lời chia tay
Phượng hồng đỏ rực tóc bay
Sao em chẳng nhớ cái ngày còn xuân?
Để người đêm ngủ mộng mơ tơ tình
Tình cờ trông thấy em xinh
Để anh tơ tưởng một mình trong đêm
Tình cờ ngấm phải hơi men
Gỡ ra chẳng được anh bèn ngủ riêng
Tình cờ thơ trót để quên
Cho ai đọc vội như quen lâu rồi
Tình cờ em gặp lại tôi
Tiếng ve rộn rã tiếng cười bên nhau
Tình cờ em bỏ đi đâu
Dưới mưa em cứ để đầu trong mưa
Anh đang đứng hấng trái dừa
Trời cao cao ngất gió lùa vào tim
Tình cờ duyên lại gặp duyên
Cho trăng soi bóng cho em má hồng
Tình cờ thơ muốn cho không
Sao em chẳng nhận cho lòng anh vui
Hai ta cách mấy phương trời
Tình cờ mà thấy như người tri âm
Thắm duyên tình bởi câu hát mộng mơ
Em bằng lòng đón nhận những vần thơ
Để con tim xôn xao dào dạt máu
Vần thơ nào lòng em đang thẩm thấu
Cứ đọc hoài nhớ mái tuổi còn xuân
Dưới ánh trăng ta trông đẹp vô ngần
Trăng soi bóng hiện dần ta chung bóng
Hạ về rồi tiết trời dù có nóng
Tiếng ve sầu râm rả trong đêm khuya
Em ngâm nga với câu lục bát kia
Như nhớ lại cái thời còn con gái
Tuổi biết yêu nhìn anh em ái ngại
Giọt mưa nào ôm cả trái tim em
yêu thương mưa ko yêu thương vì e có a yêu thương rồi mà hìhì cuối tuần vui vẻ nha a
Chỉ mình em chẳng có chiếc ô che
Mưa ướt rồi làm im cả tiếng ve
Một mình em giữa trời hè mưa lớn
Chẳng có ai cùng đường cùng chốn
Chẳng còn đâu chiếc ô nhỏ ngày xưa
Cánh phượng hồng lộp độp tiếng giọt mưa
Hè đã đến một mình em cất bước
Mưa đầu mùa long lanh bao giọt nước
Để lạnh lòng cho một bóng người qua
Chẳng có ai cùng đường cùng chốn
Chẳng còn đâu chiếc ô nhỏ ngày xưa"
Đọc mấy dòng thơ mà nghe chạnh lòng quá đỗi.
Một buổi chiều buồn,
Người ấy đã ra đi
Cũng trong cơn mưa đầu hè vội vã.
Để một người mãi mãi thiếu ô che….
Hai đứa ngược đường một áo mưa
Anh đưa anh mặc anh ngược gió
Aó mỏng mong manh hứng giọt trời
Chẳng nói năng chi , thương hai phía
Anh đi nào có nhớ chi đường
Thương ai chiều rét mưa không áo
Giọt trời mỗi lúc dầy hạt hơn.
Rét lạnh lòng em nhiều bữa khác
Bao giờ quên được chuyện chiều mưa
Thương tình chiều đó thành dang dở
Giọt trời rơi mãi đến bây giờ ..
Anh đến thăm em một chiều mưa Thấy em đang khóc dưới gốc dừa Giật mình anh hỏi : làm sao rứa
Đáp rằng : lần sau..... nhớ "áo mưa"
giọt nước
Để lạnh lòng cho một bóng
người qua Hạt mưa rơi để lại thắm màu da Cho ta nhớ thiết tha ngày xưa ấy Nhìn mưa rơi mà lòng buồn biết mấy Thấy chi đâu tiếng ve ấy ngày xưa.
"Cầu trời mưa ở mọi nơi
Đừng mưa ở chỗ em tôi đứng chờ "
Chỉ mình em chẳng có chiếc ô che
Mưa ướt rồi làm im cả tiếng ve
Một mình em giữa trời hè mưa lớn.... một mình nhìn về phía hạt mưa xa... Chúc CUA ĐỒNG buổi tối cuối tuần thật ấm áp và hạnh phúc nhé!
Hè đã đến một mình em cất bước
Mưa đầu mùa long lanh bao giọt nước
Để lạnh lòng cho một bóng người qua"
Bài thơ rất hay ! Nhưng hơi chạnh buồn một chút phải ko em ?
Cảm ơn em ghé thăm chị! Tố chủ nhật vui vẻ, ấm áp, hạnh phúc bên gia đình em nhé!
nhớ sao kỷ niệm khi vửa mới quen
bài thơ hay quá
sl chúc bạn cn vui vẻ nhé
thân
Cho con có chốn con về con thăm
Mẹ như trăng sáng đêm rằm
Soi lòng con tỏ tháng năm sinh thời
Mẹ là nguồn sữa đầy vơi
Là nguồn nước mạch mẹ nuôi thành người
Con thầm gọi tiếng mẹ ơi
Mẹ như biển cả giữa trời đầy sao
để đi tìm một nửa cửa riêng tôi
Vũng Tàu mong mưa từng ngày Bác Cua ơi.
thương em ướt áo co ro không về
áo mưa anh sẵn đây nè
em cầm che tạm đường về còn xa
về nhà nói dối mẹ cha
áo em nhặt được chẳng là của ai
sang năm đem trả lại người
biết đâu áo ấy người này còn duyên
sông cầu kinh bắc quê anh
nhớ người cho áo....gửi tình trong mưa." Hay... thơ hay quá hehe!!!! Mưa rơi rả rích trước
mái hiên
Thoáng ẩn nơi đâu chút ưu phiền
Cứ ngỡ mưa hoài không muốn dứt
Mưa đòi kỉ niệm cố lãng quên
Mưa chẳng hiểu tôi,
chẳng vì tôi
Chỉ thấy mưa tuôn xám bầu trời
Tự kiếm chính mình sao không thể
Vô tình mưa chỉ muốn đùa chơi … Chúc anh cua đồng vui vui nhé!!!
thương em ướt áo co ro không về
áo mưa anh sẵn đây nè
em cầm che tạm đường về còn xa
về nhà nói dối mẹ cha
áo em nhặt được chẳng là của ai
sang năm đem trả lại người
biết đâu áo ấy người này còn duyên
sông cầu kinh bắc quê anh
nhớ người cho áo....gửi tình trong mưa.